双燕复双燕,去岁春明江上见

出自清朝宋琬的《双燕歌

双燕复双燕,去岁春明江上见
今年知我在网罗,飞飞万里来相唁。
忽似天涯绝域中,跫然骤得逢亲串。
支颐强起暂为欢,抚事哀歌泪如霰。
吁嗟我生太荼苦,羽毛摧剥肌肤贱。
鸿雁高翔那肯顾,鹡鸰梦断空凝盼。
东风夜夜吹归心,故园桃李开应遍。
燕兮少留听我语,狱吏虽苛不嗔汝。
长安挟弹多少年,汝今衔泥向何处。
楚馆吴宫久寂寥,野花烂熳萦遗础。
翡翠楼头许暂栖,恐妨思妇梦金闺。
宕子从军去不返,年年芳草春萋萋。
碧纱窗外霏霏雨,恨杀南飞乌夜啼。

拼音解读

shuāng yàn fù shuāng yàn ,qù suì chūn míng jiāng shàng jiàn
jīn nián zhī wǒ zài wǎng luó ,fēi fēi wàn lǐ lái xiàng yàn 。
hū sì tiān yá jué yù zhōng ,qióng rán zhòu dé féng qīn chuàn 。
zhī yí qiáng qǐ zàn wéi huān ,fǔ shì āi gē lèi rú xiàn 。
yù jiē wǒ shēng tài tú kǔ ,yǔ máo cuī bāo jī fū jiàn 。
hóng yàn gāo xiáng nà kěn gù ,jí líng mèng duàn kōng níng pàn 。
dōng fēng yè yè chuī guī xīn ,gù yuán táo lǐ kāi yīng biàn 。
yàn xī shǎo liú tīng wǒ yǔ ,yù lì suī kē bú chēn rǔ 。
zhǎng ān jiā dàn duō shǎo nián ,rǔ jīn xián ní xiàng hé chù 。
chǔ guǎn wú gōng jiǔ jì liáo ,yě huā làn màn yíng yí chǔ 。
fěi cuì lóu tóu xǔ zàn qī ,kǒng fáng sī fù mèng jīn guī 。
dàng zǐ cóng jun1 qù bú fǎn ,nián nián fāng cǎo chūn qī qī 。
bì shā chuāng wài fēi fēi yǔ ,hèn shā nán fēi wū yè tí 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

宋琬

宋琬

宋琬(1614-1673) 字玉叔,号荔裳。山东莱阳人。顺治四年进士。授户部主事,累迁浙江按察使。顺治中,康熙初两遭诬告,被囚数年。晚年复起为四川按察使。工诗,与施闰章并称"南施北宋",加严沆、丁澎、陈祚明、张文光、赵宾又有"燕台七子"之目。其诗以才情隽丽、格合声谐见称。其词有"忧谗"之语,人服其赋情之真挚、用语之苍古。有《安雅堂全集》。词集名《二乡亭词》。►1783篇诗文

“双燕复双燕,去岁春明江上见”的下一句是今年知我在网罗,飞飞万里来相唁。该诗句出自宋琬的作品《双燕歌》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/114950_1.html