出自宋朝赵长卿的《花心动 客中见梅寄暖香书院》
乍淡乍浓,应想前村,定是早梅初吐。
马儿行过坡儿下,危桥外、竹梢疏处。
半斜露。
花花蕊蕊,灿然满树。
一晌看花凝伫。
因念我西园,玉英真素。
最是系心,婉娩精神,伴得水云仙侣。
断肠没奈人千里,无计向、钗头频觑。
泪如雨。
那堪又还日暮。
出自宋朝赵长卿的《花心动 客中见梅寄暖香书院》
“花花蕊蕊,灿然满树”的上一句是半斜露;“花花蕊蕊,灿然满树”的下一句是一晌看花凝伫。该诗句出自赵长卿的作品《花心动 客中见梅寄暖香书院》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116202_5.html
别来无事不思量。
霜日最凄凉。
凝想倚栏干处,攒眉应为萧郎。
梅花岂管人消瘦,只恁自芬芳。
寄语行人知否,梅花得似人香。
壶天冰雪,消尽虚堂暑。
多谢故人风,送花香传小树。
香风初过,一曲断肠声,如怨诉。
诉闲愁,落落琵琶语。
江边马上,弹指成千古。
泪眼与啼妆,叹风流、只今何处。
芳心役损,触事起悲酸,招玉素。
拨檀槽,整理金衣缕。
一曲清歌金缕衣。
巧佼心事有谁知。
自从别后难相见,空解题红寄好诗。
忆携手,过阶墀。
月笼花影半明时。
玉钗头上轻轻颤,摇落钗头豆蔻枝。
忆昔去年花下饮,团栾争看酴醾。
酒浓花艳两相宜。
醉中尝记得,裙带写新诗。
还是春光惊已莫,此身犹在天涯。
断肠无奈苦相思。
忧心徒耿耿,分付与他谁。
记临岐,销黯处。
离恨惨歌舞。
恰是江梅,开遍小春暮。
断肠一曲金衣,两行玉箸,酒阑后、欲行难去。
恶情绪。
因念锦幄香奁,别来负情素。
冷落深闺,知解怨人否。
料应宝瑟慵弹,露华懒傅,对鸾镜、终朝凝伫。