出自宋朝赵长卿的《江神子/江城子 夜凉对景》
䌽云飞尽楚天空。
碧溶溶。
一帘风。
吹起荷花,香雾喷人浓。
明月凄凉多少恨,恨难许,我情钟。
相思魂梦几时穷。
洞房中。
忆从容。
须信别来,应也敛眉峰。
好景良宵添怅望,无计与,一樽同。
碧溶溶。
一帘风。
吹起荷花,香雾喷人浓。
明月凄凉多少恨,恨难许,我情钟。
相思魂梦几时穷。
洞房中。
忆从容。
须信别来,应也敛眉峰。
好景良宵添怅望,无计与,一樽同。
出自宋朝赵长卿的《江神子/江城子 夜凉对景》
“䌽云飞尽楚天空”的下一句是碧溶溶。该诗句出自赵长卿的作品《江神子/江城子 夜凉对景》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116322_1.html
枝上红飞尽,梢头绿已匀。
游丝柳絮媚青春。
向晚暖风帘幕、练光新。
春已匆匆去,那堪话别情。
刘郎几日便登程。
告你觅些欢笑、送行人。
赤栏干外桃花雨。飞花已觉春归去。
柳色碧依依。浓阴春昼迟。
海棠红未破。匀糁胭脂颗。
风雨也相饶。应怜粉面娇。
日彤彤,风荡荡。
帘外柳花飞飏。
红有限,绿无穷。
雨晴芳径中。
肠寸结。
萦离别。
还是去年时节。
春暮也,子规啼。
伤春三月时。
啼鸟喃喃,恨春归去春谁管。
日和风暖。
绿暗闲庭院。
还忆当年,绮席新相见。
人已远。
水流云散。
空结多情怨。
水满平塘过雨,洗妆红褪芙蕖。
绿荷弄影荫龟鱼。
无限闲中景趣。
潇洒高堂邃馆,那堪左右图书。
凌云赋得似相如。
多少风流态度。