帕子分香,罗巾拭泪,别来时、未觅悽惶。
上得船儿来了,刬地凄凉。
可惜花前月里,却成水远山长。
做成恩爱,如今赢得,万里千乡。
情知这场寂寞,不干你事,伤我穷忙。
不道是、久长活路,终要称量。
我则匆匆归去,知你且、种种随娘。
下梢睚彻,有时共你风光。
上得船儿来了,刬地凄凉。
可惜花前月里,却成水远山长。
做成恩爱,如今赢得,万里千乡。
情知这场寂寞,不干你事,伤我穷忙。
不道是、久长活路,终要称量。
我则匆匆归去,知你且、种种随娘。
下梢睚彻,有时共你风光。
“可惜花前月里,却成水远山长”的上一句是上得船儿来了,刬地凄凉;“可惜花前月里,却成水远山长”的下一句是做成恩爱,如今赢得,万里千乡。该诗句出自赵长卿的作品《雨中花慢》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116487_3.html
开尽梅花,雪残庭户春来早。
岁华偏好。
只恐催人老。
惟有诗情,犹被花枝恼。
金樽倒。
共成欢笑。
终是清狂少。
风又雨。满地残红无数。
花不能言莺解语。晓来啼更苦。
把酒东皋日暮。抵死留春春去。
拟倩杨花寻去处。杨花无定据。
夜雨如倾,满溪添涨桃花水。
落红铺地。
枝上堆浓翠。
去年如今,常伴酴醾醉。
今年里。
离家千里。
独猛东风泪。
忆昔去年花下饮,团栾争看酴醾。
酒浓花艳两相宜。
醉中尝记得,裙带写新诗。
还是春光惊已莫,此身犹在天涯。
断肠无奈苦相思。
忧心徒耿耿,分付与他谁。
牙领番腾一线红。
花儿新样喜相逢。
薄纱衫子轻笼玉,削玉身材瘦怯风。
人易老,恨难穷。
翠屏罗幌两心同。
既无闲事萦怀抱,莫把双蛾皱碧峰。