忽蒙千里风,慰此六尺床。
高梧舞清影,上悬明月光。
初知枕簟稳,未厌尘土忙。
中宵有臭虫,其大如蛣蜣。
排闼触屏帐,怒欲凌空翔。
熟视不得名,但见两翼张。
本草所不载,尔雅所未详。
夏虫盛百族,此物尤猖狂。
东窗不得睡,幸无疾病妨。
惜哉有知物,点污此微凉。
人生要更事,美恶无不尝。
悉除粪壤念,顿悟服食方。
去为千丈松,凛然冲雪霜。
慎勿学瓜瓠,置身篱落傍。
“本草所不载,尔雅所未详”的上一句是熟视不得名,但见两翼张;“本草所不载,尔雅所未详”的下一句是夏虫盛百族,此物尤猖狂。该诗句出自吕本中的作品《记夜》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/126258_8.html
临川俞处士,独擅隐居名。
懒倦不复出,风流闻后生。
自甘长寂寞,肯作太鲜明。
松柏新阡路,伤心秋后声。
为腹不为目,贵久不贵速。
人皆求其馀,我独心易足。
人皆重外慕,我独御其独。
闭门想颜子,默坐相追逐。
寿夭有定分,箪瓢乃其福。
脩身虽多途,要在不远复。
西风著人尘满襟,江山纵近难追寻。
当年写此数幅妙,坐使几案频登临。
断云黤惨出古寺,远岸杳霭连荒岑。
渔舟荡漾江路晚,烟雨濛笼山店阴。
已知落笔气象古,一任世间消息沈。
最怜霜干倚长石,不待岁久成枯林。
知公此中兴不浅,此画故能留意深。
只今燕坐一室里,尚费从来长短吟。
诗成掩卷坐秋晚,一唱三叹求遗音。
屋头橙实如李梅,庭下葵花深覆杯。
豆田失雨不称意,野菊出苗虚见猜。
故人相望一尊酒,问我此住何时回。
江山空自污敲扑,笔砚洗复生尘埃。
交情自惜少同调,人事只今多好乖。
欲随明月觅公处,限以白浪摇长淮。
舟楫误逢蛟鳄横,岁月苦遭霜露催。
侧身西望莫回首,堂上书生心已灰。
奉君以绿绮琴,报我以双南金。
杯中琥珀不须尽,听妾一声行路吟。
君看庭前老松树,上有杳默不断之清阴。
墙低未碍髯发古,岁晚不辞霜雪侵。
东园桃李自妍好,与君百岁同此心。