文翁至高君,学校已再变。
顺考兴平年,寔纪汉之献。
或云钟会书,入木字隐见。
自献而至会,朔历斗杓转。
会初入蜀时,意不止弱禅。
有如猿猱系,百巧欲伺便。
杀女不作难,机锋剧刀箭。
会书固出繇,家法素所善。
至学艾笔迹,暮夜走邮传。
老昭岂易欺,真伪猝难辨。
欺昭尔尚可,蜀士多秀彦。
当其下笔时,宁不愧颜面。
虽蒙黼藻文,不掩粪土贱。
周公傥有灵,白日下雷电。
“顺考兴平年,寔纪汉之献”的上一句是文翁至高君,学校已再变;“顺考兴平年,寔纪汉之献”的下一句是或云钟会书,入木字隐见。该诗句出自李石的作品《殿柱记》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/127245_3.html
别去名园走路尘,啼妆犹浥露痕新。
且陪东阁诸侯客,粗了西湖一半春。
试与清泉召魂魄,已惊黄蜡损精神。
回头却忆风流守,金粉珊珊堕舞茵。
步绕西湖九里松,归来诗句有新工。
旧游开眼谁同梦,又欲携君过浙东。
石过青渠壁间有何人者诗欲梓潼神君戒杀以从佛神君初以孝廉举岂自污于一饮一食之间为哉后稷肇祀庶无罪悔以迄于今试以此语为解嘲并赋小诗呈时发县大夫一笑
香茗粗蔬肯破悭,相公日食万羊山。
夫君何厚神何薄,自取悬鹑一水间。
林静有集鸟,水阔多潜鱼。
未能急期会,乃更谈清虚。
吾家柱下史,不读城旦书。
偶挟一语契,到官十日初。
仙人冰雪容,访我云霞居。
扫地荫修竹,引水浇芙蕖。
吏最果不足,丞负良有馀。
深文到穴鼠,百巧呈山狙。
从今结绳内,只可禁网疏。
虽非胶西室,有此指南车。
人言鼻听无如龙,听不以耳乃反聋。
未若水母本无目,隔水响应相鸣雄。
我持此理问张瞍,废目任耳偏能聪。
忍闻此声亦愦愦,俗嚣政在群鸣中。
枉将蚁动作牛斗,妄遣蚊聚成雷公。
昔人乐归瞽其职,五音六律诗人矇。
我琴三尺玉横膝,欲广舜孝歌时雍。
游鱼舞兽解人意,此意忧乐斯民同。
瞍乎洗耳试一听,莫似北客歌南风。