出自清朝顾贞观的《望海潮 和严荪友照黛词》
一抹愁烟,三分梦雨,频来好处凄凉。
何许最难忘。
向扫眉才子,诉与何妨。
生怕添愁,只言陈事莫思量。
是谁分付成双,记深盟浅诺,弄玉骑羊。
退粉翎寒,倾心叶重,曾教费尽端详。
待谱就新妆。
怕不堪持赠,翠佩明珰。
真贴谁传,为伊临个十三行。
出自清朝顾贞观的《望海潮 和严荪友照黛词》
“向扫眉才子,诉与何妨”的上一句是何许最难忘;“向扫眉才子,诉与何妨”的下一句是生怕添愁,只言陈事莫思量。该诗句出自顾贞观的作品《望海潮 和严荪友照黛词》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/139298_4.html
乍暖银塘皱绿波。
昼长慵听鸟声多。
嚼花吹叶一春过。
拣尽钗梳浑不是,抛残弦索拟如何。
日来天气困人么。
燕子重来,还认得,乌衣旧里。
浑不改,风流江左,清华门地。
社酒晚归娱父老,花灯夜赏饶佳丽。
看泾流,如带束胶峰,长如砺。
频作客,乡心系。
十载梦,青缣被。
又兰阶池草,差强人意。
笑我仍分藜阁火,输他便纵琼林辔。
向五云,多处盼金泥,添新喜。
香笺晚垒,翠黛朝弯。
燕霜那忽点云鬟。
伯劳飞燕,禁骨肉,恁摧残。
盼九天、为妾赐环。
甚日生还,酒泉郡,玉门关。
燕颔小妹上书难。
麻衣似雪,泪潸潸。
背人弹,本意儿,身作木兰。
炉边促席围银蜡。兰舟准待明朝发。
坐到五更钟。忽然归思慵。
六幺催未歇。故故飞觞急。
休却眼前杯。玉人容易来。
镜里看花发,门前听马嘶。
杏梁何事有单栖。
不见天涯芳信几回疑。