如何下里曲,翻动郢人称。
亮直和僚省,冲虚接友朋。
夙怀鸿羽渐,重贲鹤书徵。
袍笏烟云具,行藏社稷凭。
笔濡仙掌露,心濯玉壶冰。
匡救思无载,委蛇力倍增。
枫庭恩缱绻,麟阁貌崚嶒。
敕使颁宸翰,从蒐赐角鹰。
朝成三殿赋,夕侍九华灯。
制策天人尽,司衡元凯升。
韫藏知玉石,瓶水辨淄渑。
铭坐惟居易,怀瑜更去矜。
盘倾皆白豆,路险独朱绳。
综核勤图史,休容泯爱憎。
桐阴当夏绿,山色向秋澄。
问字投扬子,怜才仰信陵。
倘能攀羽翼,延颈望鹍鹏。
“问字投扬子,怜才仰信陵”的上一句是桐阴当夏绿,山色向秋澄;“问字投扬子,怜才仰信陵”的下一句是倘能攀羽翼,延颈望鹍鹏。该诗句出自施闰章的作品《上内阁金相公》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/147597_17.html
上士飞华缨,曰维正四国。
氓庶苦疮痍,官司剧蟊贼。
斯民洵可哀,吞声谁为恻。
侍御恺悌人,秉心则謇直。
剖竹有好音,持斧凛正色。
横敛惩吏苛,补阙崇衮职。
禁网日以疏,纰政日以息。
犹复念逋租,请蠲宣帝德。
弹射或愤争,慷慨决胸臆。
俞则沛民膏,怫亦殚臣力。
譬之春风吹,百卉皆生植。
雨露所不敷,生气无壅塞。
斯人长侍从,允矣千夫特。
岁暮南州雨雪繁,素书千里达江门。
才非阮瑀推同调,诗得钟嵘有定论。
垂老馀生难闭户,忧时独坐易伤魂。
平原兄弟三年别,谁共西泠浊酒樽。
吏舍无完壁,官厨自裹粮。
寒花看菊尽,老树得椒香。
风俗甘逋赋,村墟改战场。
艰虞重民力,回首意茫茫。
晨趋阊阖每愁迟,叉手官曹自咏诗。
此后閒吟高枕得,山青云白捲帘时。
洗桐洁癖倪高士,抱琴不鼓陶渊明。
谁知流水高山操,却是君家指上声。