华泉高唱发,沧溟著作雄。
殷许相羽翼,倡和成宗工。
萧条近百载,零落如飞蓬。
图史付兵革,茂草沦鼓钟。
攘攘游侠儿,白眼羞章逢。
有美二三子,拮据守雕虫。
裋褐揖长吏,青毡无宿舂。
儒冠不复辨,斯文竟鸿濛。
补苴备俎豆,缔构及学宫。
凭高骋予目,叠巘何巃嵷。
霜严凋古柏,飙急响枯桐。
惟馀华不注,万古青芙蓉。
尼山亦孔迩,孰使吾道东。
劳歌聊见志,寄言云中鸿。
“儒冠不复辨,斯文竟鸿濛”的上一句是裋褐揖长吏,青毡无宿舂;“儒冠不复辨,斯文竟鸿濛”的下一句是补苴备俎豆,缔构及学宫。该诗句出自施闰章的作品《登历城县学高楼》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/147809_9.html
漫说交游万事慵,相闻客舍倦过从。
梦回明圣湖头月,吟过慈仁寺里松。
燕市尊开文字饮,楚天春去水云重。
岐亭赤壁风流地,拄笏西看江上峰。
宿雾暗未收,晓月照苍翠。
谢公急游赏,冥搜穿薜荔。
石洞炯空明,前驱走魑魅。
物像多髣髴,目骇谁睹记。
清旦入仙岩,得饱朝爽气。
丹灶竟何存,山花红委地。
主人爱客草堂清,高士为邻诗兴生。
每到必倾李白酒,何妨长卧灌婴城。
眼前真静者,几辈却输君。
旧洗龙池钵,行随濑水云。
无言能说法,高坐自离群。
知傍东庐住,清钟何处闻。
浃旬郁不欢,书来自京阙。
秩宗魁垒人,抱疴淹日月。
任重纷艰虞,忧多促齿发。
累牍请赐骸,陈情剧激烈。
帝曰余股肱,眷赐及药物。
温纶重缠绵,中使无断绝。
公卧且稽首,称谢语哽咽。
主恩洵无涯,臣力何由竭。
秉轴遍诸曹,补衮义亡缺。
罗才八纮尽,渴士九州悦。
未应参天材,盛夏愁摧折。
昔酌黑龙潭,更阑吟不歇。
录别诗四章,使我心百结。
荏苒岁再更,耆旧成骚屑。
安危系公等,惝恍意难辍。