逝将返初服,戒仆裹糇粮。
济济二三子,依依登我堂。
长跪出篇什,携赠兼酒浆。
苦辞不忍去,伫立久徬徨。
改颜为斟酌,仆马各充肠。
平生薄口腹,此意独难忘。
春风拂前浦,芳草生清光。
含情无可极,遗响托沧浪。
“含情无可极,遗响托沧浪”的上一句是春风拂前浦,芳草生清光。该诗句出自施闰章的作品《清源行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/147817_9.html
韩信城头忆风雪,元龙榻前话离别。
明日孤舟我独归,至今三岁心如结。
江波淡沲江洲春,闻君病起梅花新。
寄书且折一枝去,为问风流旧酒人。
回飙振高树,城阙发微凉。
故人持节去,行行之大梁。
伊洛方横流,四野何汤汤。
徘徊三太息,岂辞征路长。
束发结华绶,梧桐生高冈。
煌煌丹凤姿,宁从鸿鹄翔。
逍遥聊放意,脂车褰我裳。
湖面凭阑六月寒,众山如鹜水漫漫。
何当缥缈峰头坐,尽揽芙蓉杖底看。
鉴湖重枉隔江书,惆怅吴山暮雨初。
客舍经年铅椠懒,海隅羁宦友朋疏。
赏音笛爱柯亭竹,遁迹竿投严濑鱼。
才力如君人侧目,雄文宁复待吹嘘。
长安何处问金台,寺阁时衔竹叶杯。
北极晴霞连塞起,西山翠嶂拂天回。
九衢车马黄尘暗,万里风烟白雁哀。
此日故园荒径在,东篱丛菊向谁开。