犹言经世务,章句所不屑。
吾友柱下史,好古剧搜撷。
藏书癖宋版,列架与山埒。
蠹简愁漏遗,手自补残缺。
双烛大如椽,午夜哦未歇。
荟蕞成别编,胥钞罕停辍。
累疏言大事,触忌摧牙蘖。
一斥旋赐环,小挫气不折。
请扬旧诤臣,面陈词敢决。
天子为动容,特诏收喉舌。
岩穴有遗民,惠好肯折节。
谁无橐中金,少此方寸热。
阿兄故给谏,批鳞尤激切。
谪遣不生还,骨鲠日星揭。
安得返鲸驭,台谏俱朝列。
因君感既往,发声重呜咽。
“藏书癖宋版,列架与山埒”的上一句是吾友柱下史,好古剧搜撷;“藏书癖宋版,列架与山埒”的下一句是蠹简愁漏遗,手自补残缺。该诗句出自施闰章的作品《赠同年季沧苇侍御》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148049_4.html
轻云归远岫,凉月见江树。
棹歌可游娱,心赏未迟暮。
亭亭谢公楼,皎皎出城头。
潜鳞粲可数,微露漙芳洲。
水流宵不歇,客子行当发。
盆浦潮有无,庐峰兴超越。
归涂近乡国,羁绪怅离别。
言攀九叠屏,傥忆双溪月。
虚枉萧滩棹,论心正片时。
梅残江畔路,鬓改箧中诗。
作客知无地,言归恐后期。
干戈兼雨雪,并作一相思。
千峰万壑倦征骏,客路归心两不堪。
忽讶灯花成一笑,邮亭明日是江南。
冒雨登湖艇,移尊集水亭。
潦收孤屿迥,云断半山青。
畏路元多病,清时敢独醒。
君看葭菼外,归雁去冥冥。
城南山在望,将老始登临。
路断渔樵迹,潭空鸟雀音。
浦沙春涨落,村树晚烟深。
忽念幽栖客,沧洲不可寻。