临溪好亲旧,要我松壑间。
中夜呼亚旅,把炬来牵船。
入门杂涕笑,黾勉同饥餐。
衰稚相倚藉,十口栖半廛。
诸弟各星散,道阻看烽烟。
未知谁乐土,析处图偶全。
晨兴陟岸阜,顾望仍独还。
沙鸟自群飞,白云翳高原。
忧来难坐卧,俄顷数迁延。
始闻溃饶婺,倏骇蹂新安。
寓书问城市,翻畏消息传。
往者岁乙丙,寇盗如蜂屯。
尽室此依托,闻难还宵奔。
赤身卧岩坞,斜倚秋树根。
巉岏犯猛虎,叫啸闻哀猿。
回首三十载,旧泪重潺湲。
“赤身卧岩坞,斜倚秋树根”的上一句是尽室此依托,闻难还宵奔;“赤身卧岩坞,斜倚秋树根”的下一句是巉岏犯猛虎,叫啸闻哀猿。该诗句出自施闰章的作品《溪头行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148088_15.html
揽衣登高楼,飞霰洒几席。
木末鸣迅飙,积素蔽广陌。
饥鹄无匹俦,中林敛劲翮。
狐白不禦寒,艰哉远行客。
力疾趋京圻,修涂阻川泽。
候馆多荒墟,坚冰结衡轭。
知子念王程,努力事驱策。
无为伤旅怀,领发已垂白。
突兀玉山溪水滨,沿溪微路入松筠。
回冈客到看云住,深树花留过雨春。
莲社风流容载酒,香厨鸟雀解呼人。
秋晴判尽登临兴,柏枧麻姑杖策频。
偶卜城东宅,临流有石台。
潭烟依槛集,山色度溪来。
蚕月桑枝荫,莺时柳叶开。
先人敝庐在,伫望独迟回。
多君风义眼中稀,饱共看山到海归。
日暮瓯江分客路,不知何事一沾衣。
客居久寄食,他人为我炊。
感君不自德,薄颜亦难施。
粗衣裁掩骭,微霰复已霏。
客心自多戚,岂必寒与饥。
疏林扫枯叶,阴岫求枯枝。
攀条弄松云,引领眺京畿。
忽忆采薇人,泪下不可挥。