语罢久逡巡,声吞还气结

出自清朝施闰章的《黄俞邰闻母丧南归

恻恻送君归,蓟门暮寒节。
持尊不敢饯,麻衣泪凝血。
短景骛修涂,羸马愁蹩躠。
传家书满庐,富与君山埒。
十载罢远游,曰维母将耋。
稍稍卖文字,甘旨或无缺。
卓矣罗昭谏,推贤能奋舌。
徵书促上道,内顾纷羁绁。
盛夏娇女殇,回肠摧百折。
母老病眼枯,伤心但呜咽。
儿实难废离,献赋儿亦拙。
清时方辟门,屡诏搜岩穴。
天子尚优容,部檄苦敦切。
当门吏叫呼,交逼甚火烈。
母曰汝亟行,毋使我磨灭。
况汝父腹笥,恨未窥天阙。
汝往光我闾,吾衰未永诀。
语罢久逡巡,声吞还气结
谁言登车时,早为长别日。
入都把残卷,相期慎干谒。
延访有公卿,梁魏亶人杰。
文酒亦纵横,户外多车辙。
观子每谈宴,抚膺忧惙惙。
游子心频动,慈母指当齧。
丹陛阻陈情,回首祝哽噎。
知未平宿疴,所冀且存活。
书来得凶耗,擗踊肠断绝。
家贫久客居,生计困臲卼。
含饭与周身,凭谁殚曲折。
三日谢水浆,垂领变华发。
北海最礼士,唁赙义突兀。
遂令素冠人,下交动朝列。
圣善洵哀荣,诔词出鸿笔。
归时告几筵,形音犹髣髴。
朝渡滹沱水,夕望金陵月。
河决浩横波,冲飙正萧瑟。
中路一哀号,陨涕垂冰雪。
近闻中旨传,禄食到裋褐。
圣主念栖迟,试可剧饥渴。
子才当见收,大故复中夺。
呜呼捧檄心,本为承欢发。
臣子愿俱违,蹉跎悲两失。
我亦有隐忧,挥手未敢说。
子归惨独伤,我留弥惴慄。
一身系宗祊,万事看鸡骨。
受体念所生,哀毁毋汩没。

拼音解读

cè cè sòng jun1 guī ,jì mén mù hán jiē 。
chí zūn bú gǎn jiàn ,má yī lèi níng xuè 。
duǎn jǐng wù xiū tú ,léi mǎ chóu bié xiè 。
chuán jiā shū mǎn lú ,fù yǔ jun1 shān liè 。
shí zǎi bà yuǎn yóu ,yuē wéi mǔ jiāng dié 。
shāo shāo mài wén zì ,gān zhǐ huò wú quē 。
zhuó yǐ luó zhāo jiàn ,tuī xián néng fèn shé 。
zhēng shū cù shàng dào ,nèi gù fēn jī xiè 。
shèng xià jiāo nǚ shāng ,huí cháng cuī bǎi shé 。
mǔ lǎo bìng yǎn kū ,shāng xīn dàn wū yān 。
ér shí nán fèi lí ,xiàn fù ér yì zhuō 。
qīng shí fāng pì mén ,lǚ zhào sōu yán xué 。
tiān zǐ shàng yōu róng ,bù xí kǔ dūn qiē 。
dāng mén lì jiào hū ,jiāo bī shèn huǒ liè 。
mǔ yuē rǔ jí háng ,wú shǐ wǒ mó miè 。
kuàng rǔ fù fù sì ,hèn wèi kuī tiān què 。
rǔ wǎng guāng wǒ lǘ ,wú shuāi wèi yǒng jué 。
yǔ bà jiǔ qūn xún ,shēng tūn hái qì jié
shuí yán dēng chē shí ,zǎo wéi zhǎng bié rì 。
rù dōu bǎ cán juàn ,xiàng qī shèn gàn yè 。
yán fǎng yǒu gōng qīng ,liáng wèi dǎn rén jié 。
wén jiǔ yì zòng héng ,hù wài duō chē zhé 。
guān zǐ měi tán yàn ,fǔ yīng yōu chuò chuò 。
yóu zǐ xīn pín dòng ,cí mǔ zhǐ dāng niè 。
dān bì zǔ chén qíng ,huí shǒu zhù gěng yē 。
zhī wèi píng xiǔ kē ,suǒ jì qiě cún huó 。
shū lái dé xiōng hào ,pǐ yǒng cháng duàn jué 。
jiā pín jiǔ kè jū ,shēng jì kùn niè kuǐ 。
hán fàn yǔ zhōu shēn ,píng shuí dān qǔ shé 。
sān rì xiè shuǐ jiāng ,chuí lǐng biàn huá fā 。
běi hǎi zuì lǐ shì ,yàn fù yì tū wū 。
suí lìng sù guàn rén ,xià jiāo dòng cháo liè 。
shèng shàn xún āi róng ,lěi cí chū hóng bǐ 。
guī shí gào jǐ yàn ,xíng yīn yóu fǎng fèi 。
cháo dù hū tuó shuǐ ,xī wàng jīn líng yuè 。
hé jué hào héng bō ,chōng biāo zhèng xiāo sè 。
zhōng lù yī āi hào ,yǔn tì chuí bīng xuě 。
jìn wén zhōng zhǐ chuán ,lù shí dào shù hè 。
shèng zhǔ niàn qī chí ,shì kě jù jī kě 。
zǐ cái dāng jiàn shōu ,dà gù fù zhōng duó 。
wū hū pěng xí xīn ,běn wéi chéng huān fā 。
chén zǐ yuàn jù wéi ,cuō tuó bēi liǎng shī 。
wǒ yì yǒu yǐn yōu ,huī shǒu wèi gǎn shuō 。
zǐ guī cǎn dú shāng ,wǒ liú mí zhuì lì 。
yī shēn xì zōng bēng ,wàn shì kàn jī gǔ 。
shòu tǐ niàn suǒ shēng ,āi huǐ wú gǔ méi 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

施闰章

施闰章

施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文

“语罢久逡巡,声吞还气结”的上一句是汝往光我闾,吾衰未永诀;“语罢久逡巡,声吞还气结”的下一句是谁言登车时,早为长别日。该诗句出自施闰章的作品《黄俞邰闻母丧南归》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148174_18.html

《黄俞邰闻母丧南归》名句