出自清朝施闰章的《醉后歌詶赵锦帆兼呈丁飞涛》
赵君立马下阶前,尊酒论诗恣倾倒。
君诗横绝天下知,掉头不数雕虫儿。
同舍为郎执余手,愁中相视开须眉。
才雄气莽天地窄,老蛟怒吼长河坼。
谓余能不操吴音,直是中原一诗伯。
我友敬礼来西陵,挥毫烂熳如云蒸。
君言西署吾曹在,三分割据争崚嶒。
狂呼不顾旁人笑,游侠何妨狎屠钓。
王李诸君官陆沈,姓字千秋日照耀。
闻君作令赋甘泉,七载囊中无一钱。
三年执戟颠毛白,当涂谁复知其贤。
人情惜官不惜才,扬雄贾谊终尘埃。
请君放笔且掩口,明日同歌归去来。
出自清朝施闰章的《醉后歌詶赵锦帆兼呈丁飞涛》
“请君放笔且掩口,明日同歌归去来”的上一句是人情惜官不惜才,扬雄贾谊终尘埃。该诗句出自施闰章的作品《醉后歌詶赵锦帆兼呈丁飞涛》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148318_14.html
驻马孤城落日黄,灯前执手遽飞觞。
情知客子分襟远,故缓笙歌送夜长。
山晓登楼看少室,花时行县拥河阳。
富公此地三为牧,风泽于今尚未忘。
转侧忽不寐,揽衣中夜兴。
念我悬弧日,怆然悲抚膺。
弱龄慕曾闵,敢曰余未能。
中涂多岐路,驽马愧骞腾。
简书命行役,振策踰高陵。
修坂被衰草,阴崖雨雪凝。
忧来一陨涕,冲飙结为冰。
少壮无须臾,颓病坐相仍。
慎尔日将昃,春华无足称。
谢公久逝杜韩死,敬亭佳客能有几。
朅来突兀姜黄门,生爱敬亭死不已。
黄门不是爱山川,愤切遗忠痛心髓。
一抔之土五尺坟,明末孤臣某在此。
平生骨鲠重如山,怒撄虎豹号天关。
身幽诏狱杖阙下,偷生岂复思人间。
薄谴忽谪宣州戍,荷戈便踏江南路。
时艰中道阻干戈,乱后重来已迟暮。
国步虽移心未改,家园无梦归东海。
誓言埋骨敬亭陲,贞魂毅魄留千载。
于乎,魂归阊阖将如何,欲就重华旧泪多。
蓬莱水浅碣石泐,黄门高冢长嵯峨。
休沐非归隐,山田薄且耕。
时艰须管葛,祖德旧周程。
衰谢看才尽,关河触暑行。
不知宣室召,何策对升平。
琅琊丈人琅琊住,閒心却梦匡山路。
朱轮累叶玺书封,注目寒岩展毫素。
岱宗东望海云来,小春暖放梅花开。
凤毛五色纷满眼,万事高歌酒一杯。