一举百觞倾四筵,掀髯仰首问高天。
平生彊项谁能怜,挂瓢抱瓮饮山泉。
穷秋送我冲暝烟,夜阑语杂不能眠。
合尊促坐篷窗前,明星历历照清川。
吾今衰病非昨年,新诗取乐不取传。
残笺散帙无人编,饭牛野老耕芜田。
仓有脱粟囊无钱,胸填磊块肠欲穿。
速来共醉酒满船,眼前谁是饮中仙。
“一举百觞倾四筵,掀髯仰首问高天”的上一句是对酒不饮心茫然,吾宗老髯称酒颠;“一举百觞倾四筵,掀髯仰首问高天”的下一句是平生彊项谁能怜,挂瓢抱瓮饮山泉。该诗句出自施闰章的作品《对酒歌寄伟长》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148429_2.html
晚晴残雪后,远岸夕阳边。
叶尽枫难辨,渔归网自悬。
客舟寒趁月,茅屋夜含烟。
试觅幽人语,灯明恰未眠。
梦里西湖路,春归我后来。
水光吞寺尽,山色逐舟开。
墓识将军树,魂招处土梅。
兰亭多逸兴,稍待射潮回。
五马莫踟蹰,春云满客途。
川原入桐汭,风俗近姑苏。
田税蚕桑足,衙斋鱼鸟俱。
北山有耆旧,还肯式庐无。
系马精庐忆昔年,一朝沧海变桑田。
老僧去后绳床在,剩有残灯照客眠。
相逢才一笑,涕泪忽沾裳。
客久乡音改,人归别路长。
干戈还瘴疠,风雨自河梁。
心共寒江水,悠悠去不忘。