朔风旷野天茫茫,孤禽骇兽啼相望。
予美独旦久徬徨,流苏翠帐寒飘扬。
挥弦动操断人肠,银筝锦瑟皆清商。
跂想容光君在旁,皎皎落月明空床。
裲裆复绣双鸳鸯,愿言寄君道路长。
高垄重关多雪霜,忧君恨君愿君强。
富贵有时归故乡,蘼芜草尽垂叶黄。
牵牛织女近河梁,君独迢迢天一方。
人不再少情内伤,中宵侧颈沾衣裳。
“日何苦短夜何长,东园蟋蟀鸣我堂”的下一句是朔风旷野天茫茫,孤禽骇兽啼相望。该诗句出自施闰章的作品《燕歌行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148633_1.html
雪月皎如此,同人今夜看。
但留诗卷在,不觉酒杯乾。
漏永啼乌断,庭空独树寒。
所嗟耽薄禄,潇洒愧渔竿。
万里巴西路,孤鸿雨雪天。
荒城看木落,危栈入云悬。
阆苑蛮烟里,琴堂画角边。
长卿行谕蜀,消息报幽燕。
绝壁寒云外,孤亭落照间。
六朝流水急,终古白鸥閒。
树暗江城雨,天青吴楚山。
矶头谁把钓,向夕未知还。
谢公亭畔路,相送满离愁。
陟屺肠空断,过江枫正秋。
皋比馀讲席,书卷伴归舟。
一老趋庭在,休教泪不收。
阙下论文兴不穷,才如子政几人同。
临淄旧聚诸儒盛,吴会行看吾道东。
江送锦帆芳草外,春深绛帐百花中。
年来竹箭催残甚,披拂还凭大国风。