利命子罕言,我诚孔门丑

出自唐朝卢仝的《冬行三首 其二

长年爱伊洛,决计卜长久。
赊买里仁宅,水竹且小有。
卖宅将还资,旧业苦不厚。
债家徵利心,饿虎血染口。
腊风刀刻肌,遂向东南走。
贤哉韩员外,劝我莫强取。
凭风谢长者,敢不愧心苟。
赁载得估舟,估杂非吾偶。
壮色排榻席,别座夸羊酒。
落日无精光,哑暝被掣肘。
漕石生齿牙,洗滩乱相掫。
奔澌嚼篙杖,夹岸雪龙吼。
可怜圣明朝,还为丧家狗。
通运隔南溟,债利拄北斗。
扬州屋舍贱,还债堪了不。
此宅贮书籍,地湿忧蠹朽。
贾僎旧相识,十年与营守。
贫交多变态,僎得君子不。
利命子罕言,我诚孔门丑
且贵终焉图,死免惭狐首。
何当归帝乡,白云永相友。

拼音解读

zhǎng nián ài yī luò ,jué jì bo zhǎng jiǔ 。
shē mǎi lǐ rén zhái ,shuǐ zhú qiě xiǎo yǒu 。
mài zhái jiāng hái zī ,jiù yè kǔ bú hòu 。
zhài jiā zhēng lì xīn ,è hǔ xuè rǎn kǒu 。
là fēng dāo kè jī ,suí xiàng dōng nán zǒu 。
xián zāi hán yuán wài ,quàn wǒ mò qiáng qǔ 。
píng fēng xiè zhǎng zhě ,gǎn bú kuì xīn gǒu 。
lìn zǎi dé gū zhōu ,gū zá fēi wú ǒu 。
zhuàng sè pái tà xí ,bié zuò kuā yáng jiǔ 。
luò rì wú jīng guāng ,yǎ míng bèi chè zhǒu 。
cáo shí shēng chǐ yá ,xǐ tān luàn xiàng chōu 。
bēn sī jiáo gāo zhàng ,jiá àn xuě lóng hǒu 。
kě lián shèng míng cháo ,hái wéi sàng jiā gǒu 。
tōng yùn gé nán míng ,zhài lì zhǔ běi dòu 。
yáng zhōu wū shě jiàn ,hái zhài kān le bú 。
cǐ zhái zhù shū jí ,dì shī yōu dù xiǔ 。
jiǎ zhuàn jiù xiàng shí ,shí nián yǔ yíng shǒu 。
pín jiāo duō biàn tài ,zhuàn dé jun1 zǐ bú 。
lì mìng zǐ hǎn yán ,wǒ chéng kǒng mén chǒu
qiě guì zhōng yān tú ,sǐ miǎn cán hú shǒu 。
hé dāng guī dì xiāng ,bái yún yǒng xiàng yǒu 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

卢仝

卢仝

卢仝(约771-?),自号玉川子,河南济源(今属河南)人,郡望范阳(今河北涿县)。贞元间,寓居扬州。元和五年,卜居洛阳,时韩愈为河南令,曾有诗赠。仝家贫,自杨徙洛,唯书一船而己。后客常州,与刺史孟简及慧山寺僧若冰交游。返洛,欲归隐济源,不果,卒。年四十馀。世传其死于甘露之变或以为其说不可信。仝与马异交厚,二人诗均尚怪,自成一家。卢仝性高古狷介,作诗奇谲特异,倾向散文化。然自成一家,严羽称为“卢仝体”,谓“玉川之怪,长吉之瑰诡,天地间自欠此体不得”。有《玉川子诗》一卷。《全唐诗》编诗三卷。►102篇诗文

“利命子罕言,我诚孔门丑”的上一句是贫交多变态,僎得君子不;“利命子罕言,我诚孔门丑”的下一句是且贵终焉图,死免惭狐首。该诗句出自卢仝的作品《冬行三首 其二》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/153093_19.html