汉贡南海,唐驿西川

出自宋朝李纲的《荔支后赋

宣和己亥岁,余谪官沙阳,次年夏始食荔支,尝为之赋。
后十二年,岁在辛亥,寓居长乐,于今又四夏矣。
备尝佳品,究见荔支本末,作后赋以订之。
其辞曰:
客谓梁溪病叟曰:「玉局翁以荔支比江瑶柱与河豚,岂其然乎」?
病叟曰:「否!
拟人必于其伦,惟物亦尔,彼河豚与瑶柱,在海物而推美。
厥臭惟腥,厥状惟诡。
藉姜桂之馀滋,荐樽罍之芳旨。
快一嚼而称珍,非鼎俎之正味,何足以得荔支之髣髴也!
惟此荔支,产于炎方。
绿树团团,丹实煌煌。
香吐芝兰,液凝琼浆。
色味兼美,自然芬芳。
宛如佳人,丽服靓妆。
冰肌玉骨,锦衣绣裳。
又如明珠,包裹绛囊。
焕彩外耀,皓质内光。
其品则有陈紫、方红,江绿、宋香。
细若鸡舌,赩如硫黄。
虎皮斓斑,龙牙锐长。
蚶壳匾仄,玳瑁文章。
皱玉丰肤,星毬照江。
千类万族,不可殚详。
夫岂瑶柱、河豚之所能比方也」?
客曰:「然则何物可以拟之」?
病叟曰:「建溪腊茗,仙草之英。
采掇以时,制作惟精。
苍璧忽破,素尘乍惊。
瓯泛霏霏之乳花,汤候飕飕之松声。
涤烦蠲渴,愈病析酲。
此亦天下之至味也。
洛阳牡丹,百卉之王。
鹤白鞓红,魏紫姚黄。
嫣然国色,郁乎天香。
艳玉栏之流霞,列锦幄之明釭。
价重千金,冠乎椒房。
此亦天下之至色也。
相彼二物,标格高奇。
名虽一概,种有多岐。
絜长度美,可并荔支。
永叔、君谟,序而谱之。
如三国之鼎峙,各擅据于一陲。
角力争胜,未可以决其雄雌也」。
客曰:「腊茗、牡丹,则吾既得闻命矣;
敢问百果之中,孰与为比?
魏帝方之蒲萄,唐人推于绿李,亦有谓乎」?
病叟曰:「荔支之生,厥土惟三。
西则巴蜀,连亘峤南,肉薄浆多,酸而不甘。
与闽粤之所产,殆不可同日而谈也。
汉贡南海,唐驿西川
皆荔支之下驷,乃并骛于中原。
当时所见,得其粗焉。
宜乎品藻之失,而议论之偏。
试使闽粤者进,则二果惭恧。
将逊美以推先,而况其凡乎?
若夫洞庭之柑,瓤凝玉雪。
清香噀手,累日不歇。
苕霅之芡,实侔珠玑。
咀嚼不倦,玉池生肥。
思其次焉,亦皆荔支之亚匹也。
然柑可食而不可多,芡疗饥而不疗渴。
惟食多之益办,与饥渴之兼解,微荔支吾谁与归?
方将休影息迹,遗物离人。
倒冠落佩,买山灌园。
植千种之陆离,择万颗之匀圆。
上滋绛宫,下灌丹田。
怡性养寿,超然自得,以尽吾之天年。
子能弃世事而从我游乎」?
客默然惭,逡巡而辞退。

拼音解读

xuān hé jǐ hài suì ,yú zhé guān shā yáng ,cì nián xià shǐ shí lì zhī ,cháng wéi zhī fù 。
hòu shí èr nián ,suì zài xīn hài ,yù jū zhǎng lè ,yú jīn yòu sì xià yǐ 。
bèi cháng jiā pǐn ,jiū jiàn lì zhī běn mò ,zuò hòu fù yǐ dìng zhī 。
qí cí yuē :
kè wèi liáng xī bìng sǒu yuē :「yù jú wēng yǐ lì zhī bǐ jiāng yáo zhù yǔ hé tún ,qǐ qí rán hū 」?
bìng sǒu yuē :「fǒu !
nǐ rén bì yú qí lún ,wéi wù yì ěr ,bǐ hé tún yǔ yáo zhù ,zài hǎi wù ér tuī měi 。
jué chòu wéi xīng ,jué zhuàng wéi guǐ 。
jiè jiāng guì zhī yú zī ,jiàn zūn léi zhī fāng zhǐ 。
kuài yī jiáo ér chēng zhēn ,fēi dǐng zǔ zhī zhèng wèi ,hé zú yǐ dé lì zhī zhī fǎng fèi yě !
wéi cǐ lì zhī ,chǎn yú yán fāng 。
lǜ shù tuán tuán ,dān shí huáng huáng 。
xiāng tǔ zhī lán ,yè níng qióng jiāng 。
sè wèi jiān měi ,zì rán fēn fāng 。
wǎn rú jiā rén ,lì fú liàng zhuāng 。
bīng jī yù gǔ ,jǐn yī xiù shang 。
yòu rú míng zhū ,bāo guǒ jiàng náng 。
huàn cǎi wài yào ,hào zhì nèi guāng 。
qí pǐn zé yǒu chén zǐ 、fāng hóng ,jiāng lǜ 、sòng xiāng 。
xì ruò jī shé ,xì rú liú huáng 。
hǔ pí lán bān ,lóng yá ruì zhǎng 。
hān ké biǎn zè ,dài mào wén zhāng 。
zhòu yù fēng fū ,xīng qiú zhào jiāng 。
qiān lèi wàn zú ,bú kě dān xiáng 。
fū qǐ yáo zhù 、hé tún zhī suǒ néng bǐ fāng yě 」?
kè yuē :「rán zé hé wù kě yǐ nǐ zhī 」?
bìng sǒu yuē :「jiàn xī là míng ,xiān cǎo zhī yīng 。
cǎi duō yǐ shí ,zhì zuò wéi jīng 。
cāng bì hū pò ,sù chén zhà jīng 。
ōu fàn fēi fēi zhī rǔ huā ,tāng hòu sōu sōu zhī sōng shēng 。
dí fán juān kě ,yù bìng xī chéng 。
cǐ yì tiān xià zhī zhì wèi yě 。
luò yáng mǔ dān ,bǎi huì zhī wáng 。
hè bái tīng hóng ,wèi zǐ yáo huáng 。
yān rán guó sè ,yù hū tiān xiāng 。
yàn yù lán zhī liú xiá ,liè jǐn wò zhī míng gāng 。
jià zhòng qiān jīn ,guàn hū jiāo fáng 。
cǐ yì tiān xià zhī zhì sè yě 。
xiàng bǐ èr wù ,biāo gé gāo qí 。
míng suī yī gài ,zhǒng yǒu duō qí 。
jié zhǎng dù měi ,kě bìng lì zhī 。
yǒng shū 、jun1 mó ,xù ér pǔ zhī 。
rú sān guó zhī dǐng zhì ,gè shàn jù yú yī chuí 。
jiǎo lì zhēng shèng ,wèi kě yǐ jué qí xióng cí yě 」。
kè yuē :「là míng 、mǔ dān ,zé wú jì dé wén mìng yǐ ;
gǎn wèn bǎi guǒ zhī zhōng ,shú yǔ wéi bǐ ?
wèi dì fāng zhī pú táo ,táng rén tuī yú lǜ lǐ ,yì yǒu wèi hū 」?
bìng sǒu yuē :「lì zhī zhī shēng ,jué tǔ wéi sān 。
xī zé bā shǔ ,lián gèn qiáo nán ,ròu báo jiāng duō ,suān ér bú gān 。
yǔ mǐn yuè zhī suǒ chǎn ,dài bú kě tóng rì ér tán yě 。
hàn gòng nán hǎi ,táng yì xī chuān
jiē lì zhī zhī xià sì ,nǎi bìng wù yú zhōng yuán 。
dāng shí suǒ jiàn ,dé qí cū yān 。
yí hū pǐn zǎo zhī shī ,ér yì lùn zhī piān 。
shì shǐ mǐn yuè zhě jìn ,zé èr guǒ cán nǜ 。
jiāng xùn měi yǐ tuī xiān ,ér kuàng qí fán hū ?
ruò fū dòng tíng zhī gān ,ráng níng yù xuě 。
qīng xiāng xùn shǒu ,lèi rì bú xiē 。
tiáo zhá zhī qiàn ,shí móu zhū jī 。
jǔ jiáo bú juàn ,yù chí shēng féi 。
sī qí cì yān ,yì jiē lì zhī zhī yà pǐ yě 。
rán gān kě shí ér bú kě duō ,qiàn liáo jī ér bú liáo kě 。
wéi shí duō zhī yì bàn ,yǔ jī kě zhī jiān jiě ,wēi lì zhī wú shuí yǔ guī ?
fāng jiāng xiū yǐng xī jì ,yí wù lí rén 。
dǎo guàn luò pèi ,mǎi shān guàn yuán 。
zhí qiān zhǒng zhī lù lí ,zé wàn kē zhī yún yuán 。
shàng zī jiàng gōng ,xià guàn dān tián 。
yí xìng yǎng shòu ,chāo rán zì dé ,yǐ jìn wú zhī tiān nián 。
zǐ néng qì shì shì ér cóng wǒ yóu hū 」?
kè mò rán cán ,qūn xún ér cí tuì 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

李纲

李纲

李纲(1083—1140) 宋代官员、抗金名臣、学者。字伯纪,号梁溪先生。常州无锡人,祖籍福建邵武。政和二年(1112)进士,官至太常少卿。宋钦宗时,授兵部侍郎、尚书右丞。宋高宗时起用为相,曾力图革新内政,仅七十七天即遭罢免。绍兴二年(1132)复起为湖南宣抚使兼知潭州,旋又遭免职。卒赠少师,赠陇西郡开国公,谥忠定。工诗文,亦能词,著述甚多,有《梁溪先生文集》《梁溪词》等。建炎元年(1127)后,李纲罢相贬居鄂州,曾作《次通城送季言弟还锡山二首》,有“渚宫此去无他地,怅望自登黄鹤楼”之句,后又作《怀季言弟并简仲辅叔易》长诗,有“凭高欲望远,独上黄鹤楼”之句。►1669篇诗文

“汉贡南海,唐驿西川”的上一句是与闽粤之所产,殆不可同日而谈也;“汉贡南海,唐驿西川”的下一句是皆荔支之下驷,乃并骛于中原。该诗句出自李纲的作品《荔支后赋》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/180023_50.html

《荔支后赋》名句