贾生上书,亦流涕而太息

出自宋朝李纲的《折槛旌直臣赋

士有敢谏,君当体仁。
爰修饰于折槛,以表旌于直臣。
收电回霜,已宽斧钺之戮;
葺隳因阙,更瞻轩陛之新。
惟汉朱云,希风汲黯。
偶赐枫宸之对,因致龙鳞之犯。
指陈奸佞,愿借尚方之刀;
退就诛夷,遂折便朝之槛。
辱师傅之贵,虽曰敢言;
干雷霆之威,自应可斩。
而天子能恕,将军敢争。
因免冠而致悟,乃饰槛以为旌。
宽以纳忠,岂独垂万世之训;
阙而当宁,更以致三墀之荣。
易令名以愧贤,讵能比迹;
藏断罟以志谂,庶可同声。
原此狂生,素称义烈。
雅有意于汉室,故屡陈于主阙。
命驾径去,不为薛宣而少留;
趣和药来,更助萧公之引决。
惟直情而径行,故太刚而必折。
成帝渊默,临朝靓深。
谓陈善闭邪者小臣之难事,而尊贤从义者大君之用心。
难甘切直之言,虽加谴怒;
终懋矜容之德,曲示承钦。
然而所求者名,不务其实;
文虽足观,质焉可述。
宠昭仪而绝皇嗣,大斁天伦;
恩元舅而杀王章,遂倾帝室。
虽存折槛,足为后世之规;
实废嘉言,讵救当时之失。
岂不以篡汉室者必王氏,佞王氏者惟张侯。
以师臣而取信,乃保身而自谋。
堤防祸机,实为国之至要;
拔去奸本,期厥德之允修。
能充葺槛之心,何施不可;
深味借刀之旨,岂谓无由。
凡曰司聪,皆有言职。
欲致国家之治,必尽箴规之益。
魏公献疏,乃切论而危言;
贾生上书,亦流涕而太息
遇文帝、太宗之君,必能褒崇于正直。

拼音解读

shì yǒu gǎn jiàn ,jun1 dāng tǐ rén 。
yuán xiū shì yú shé kǎn ,yǐ biǎo jīng yú zhí chén 。
shōu diàn huí shuāng ,yǐ kuān fǔ yuè zhī lù ;
qì huī yīn què ,gèng zhān xuān bì zhī xīn 。
wéi hàn zhū yún ,xī fēng jí àn 。
ǒu cì fēng chén zhī duì ,yīn zhì lóng lín zhī fàn 。
zhǐ chén jiān nìng ,yuàn jiè shàng fāng zhī dāo ;
tuì jiù zhū yí ,suí shé biàn cháo zhī kǎn 。
rǔ shī fù zhī guì ,suī yuē gǎn yán ;
gàn léi tíng zhī wēi ,zì yīng kě zhǎn 。
ér tiān zǐ néng shù ,jiāng jun1 gǎn zhēng 。
yīn miǎn guàn ér zhì wù ,nǎi shì kǎn yǐ wéi jīng 。
kuān yǐ nà zhōng ,qǐ dú chuí wàn shì zhī xùn ;
què ér dāng níng ,gèng yǐ zhì sān chí zhī róng 。
yì lìng míng yǐ kuì xián ,jù néng bǐ jì ;
cáng duàn gǔ yǐ zhì shěn ,shù kě tóng shēng 。
yuán cǐ kuáng shēng ,sù chēng yì liè 。
yǎ yǒu yì yú hàn shì ,gù lǚ chén yú zhǔ què 。
mìng jià jìng qù ,bú wéi xuē xuān ér shǎo liú ;
qù hé yào lái ,gèng zhù xiāo gōng zhī yǐn jué 。
wéi zhí qíng ér jìng háng ,gù tài gāng ér bì shé 。
chéng dì yuān mò ,lín cháo liàng shēn 。
wèi chén shàn bì xié zhě xiǎo chén zhī nán shì ,ér zūn xián cóng yì zhě dà jun1 zhī yòng xīn 。
nán gān qiē zhí zhī yán ,suī jiā qiǎn nù ;
zhōng mào jīn róng zhī dé ,qǔ shì chéng qīn 。
rán ér suǒ qiú zhě míng ,bú wù qí shí ;
wén suī zú guān ,zhì yān kě shù 。
chǒng zhāo yí ér jué huáng sì ,dà yì tiān lún ;
ēn yuán jiù ér shā wáng zhāng ,suí qīng dì shì 。
suī cún shé kǎn ,zú wéi hòu shì zhī guī ;
shí fèi jiā yán ,jù jiù dāng shí zhī shī 。
qǐ bú yǐ cuàn hàn shì zhě bì wáng shì ,nìng wáng shì zhě wéi zhāng hóu 。
yǐ shī chén ér qǔ xìn ,nǎi bǎo shēn ér zì móu 。
dī fáng huò jī ,shí wéi guó zhī zhì yào ;
bá qù jiān běn ,qī jué dé zhī yǔn xiū 。
néng chōng qì kǎn zhī xīn ,hé shī bú kě ;
shēn wèi jiè dāo zhī zhǐ ,qǐ wèi wú yóu 。
fán yuē sī cōng ,jiē yǒu yán zhí 。
yù zhì guó jiā zhī zhì ,bì jìn zhēn guī zhī yì 。
wèi gōng xiàn shū ,nǎi qiē lùn ér wēi yán ;
jiǎ shēng shàng shū ,yì liú tì ér tài xī
yù wén dì 、tài zōng zhī jun1 ,bì néng bāo chóng yú zhèng zhí 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

李纲

李纲

李纲(1083—1140) 宋代官员、抗金名臣、学者。字伯纪,号梁溪先生。常州无锡人,祖籍福建邵武。政和二年(1112)进士,官至太常少卿。宋钦宗时,授兵部侍郎、尚书右丞。宋高宗时起用为相,曾力图革新内政,仅七十七天即遭罢免。绍兴二年(1132)复起为湖南宣抚使兼知潭州,旋又遭免职。卒赠少师,赠陇西郡开国公,谥忠定。工诗文,亦能词,著述甚多,有《梁溪先生文集》《梁溪词》等。建炎元年(1127)后,李纲罢相贬居鄂州,曾作《次通城送季言弟还锡山二首》,有“渚宫此去无他地,怅望自登黄鹤楼”之句,后又作《怀季言弟并简仲辅叔易》长诗,有“凭高欲望远,独上黄鹤楼”之句。►1669篇诗文

“贾生上书,亦流涕而太息”的上一句是魏公献疏,乃切论而危言;“贾生上书,亦流涕而太息”的下一句是遇文帝、太宗之君,必能褒崇于正直。该诗句出自李纲的作品《折槛旌直臣赋》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/180032_41.html

《折槛旌直臣赋》名句