抱瓮工夫,何须待吐吴蚕。
水香玉色难裁剪,更绣针、茸线休拈。
伴梅花,暗卷春风,斗帐孤眠。
篝熏鹊锦熊毡。
一任粉融脂涴,犹怯痴寒。
我睡方浓,笑他欠此清缘。
揉来细软烘烘暖,尽何妨、挟纩装绵。
酒魂醒,半榻梨云,记坐诗禅。
“酒魂醒,半榻梨云,记坐诗禅”的上一句是揉来细软烘烘暖,尽何妨、挟纩装绵。该诗句出自王沂孙的作品《高阳台 纸被》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/196052_9.html
泛孤艇、东皋过遍。
尚记当日,绿阴门掩。
屐齿莓阶,酒痕罗袖事何限。
欲寻前迹,空惆怅、成秋苑。
自约赏花人,别后总、风流云散。
水远。
怎知流水外,却是乱山尤远。
天涯梦短。
想忘了、绮疏雕槛。
望不尽、苒苒斜阳,抚乔木、年华将晚。
但数点红英,犹识西园凄婉。
思飘飘。
拥仙姝独步,明月照苍翘。
花候犹迟,庭阴不扫,门掩山意萧条。
抱芳恨、佳人分薄,似未许、芳魄化春娇。
雨涩风悭,雾轻波细,湘梦迢迢。
谁伴碧尊雕俎,唤琼肌皎皎,绿鬓萧萧。
青凤啼空,玉龙舞夜,遥睇河汉光摇。
未须赋、疏香淡影,且同倚、枯藓听吹箫。
听久馀音欲绝,寒透鲛绡。
满庭嫩碧,渐密叶迷窗,乱枝交路。
断红甚处。
但匆匆换得,翠痕无数。
暗影沈沈,静锁清和院宇。
试凝伫。
怕一点旧香,犹在幽树。
浓阴知几许。
且拂簟清眠,引筇闲步。
杜郎老去。
算寻芳较晚,倦怀难赋。
纵胜花时,到了愁风怨雨。
短亭暮。
谩青青、怎遮春去。
高寒户牖,虚白尊罍,千山尽入孤光。
玉影如空,天葩暗落清香。
平生此兴不浅,记当年、独据胡床。
怎知道,是岁华换却,处处堪伤。
已是南楼曲断,纵疏花淡月,也只凄凉。
冷雨斜风,何况独掩西窗。
天涯故人总老,漫相思、永夜相望。
断梦远,趁秋声、一片渡江。
冷烟残水山阴道,家家拥门黄叶。
故里鱼肥,初寒雁落,孤艇将归时节。
江南恨切。
问还与何人,共歌新阕。
换尽秋芳,想渠西子更愁绝。
当时无限旧事,叹繁华似梦,如今休说。
短褐临流,幽怀倚石,山色重逢都别。
江云冻结。
算只有梅花,尚堪攀折。
寄取相思,一枝和夜雪。