出自宋朝毛幵的《水调歌头 其三 和人新堂》
乱山深处,烟雨面面对萦青。
巾屦方安吾土,花木仍供真赏,邻有阮嵇生。
岁月抛身外,尘事更无营。
鸟知归,云出岫,两忘情。
从渠华屋,回首烟草吊颓倾。
何似生涯才足,欹枕南窗北牖,醉梦落樵声。
更喜濯缨处,门外一江清。
出自宋朝毛幵的《水调歌头 其三 和人新堂》
“更喜濯缨处,门外一江清”的上一句是何似生涯才足,欹枕南窗北牖,醉梦落樵声。该诗句出自毛幵的作品《水调歌头 其三 和人新堂》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/196589_8.html
捲帘新雨霁,伏槛孤云没。
心赏信无同,佳人眇天末。
素秋新霁,风露洗寥廓,珠宫琼阙。
帘幕生寒人未定,鹊羽惊飞林樾。
河汉无声,微云收尽,相映寒光发。
三千银界,一时无此奇绝。
正是老子南楼,多情辜负了,十分佳节。
起舞徘徊谁为我,倾倒杯中明月。
欲揽姮娥,扁舟沧海,戏濯凌波袜。
漏残钟断,坐愁人世超忽。
汉代李元礼,江左管夷吾。
英姿雅望,凛凛玉立冠中都。
礧磈胸中千丈,不肯低回青禁,引去卧江湖。
更学鸱夷子,一舸下东吴。
送公别,杯酒尽,少踌躇。
旧棠阴下,几人临路拥行车。
归近云天尺五,梦想经纶贤业,谈笑取单于。
为问苕溪水,留得此翁无。
层栏飞栋,压孤城临瞰,并吞空阔。
千古吴京佳丽地,一览江山奇绝。
天际归舟,云中烟树,鹭点汀洲雪。
三山无际,渺然相望溟渤。
么凤遗响悲凉,故台今不见,苍烟芜没。
千骑重来初起废,缅想六朝人物。
岘首他年,羊公终在,笑几人磨灭。
一时尊俎,且须同赋风月。
荡暖花风满路。织翠柳阴和雾。
曲池斗草旧游处。忆试春衫白苧。
暗惊节意朱弦柱。送春去。
晓来一阵埽花雨。惆怅蔷薇在否。