出自宋朝王灼的《九日同韶美谊夫登妙明分韵得光字》
一倾萸菊酒,三肃翰墨场。
诸君党友贤,独我鬓毛苍。
满引虽云乐,分携亦自伤。
平生子刘子,趣归谒建章。
勋业定指取,富贵肯相忘。
古人重佳节,酬酢无馀觞。
龙山丹叶飞,骑台白草荒。
但使修名立,岂识离绪长。
明年未可料,共饮西湖光。
出自宋朝王灼的《九日同韶美谊夫登妙明分韵得光字》
“明年未可料,共饮西湖光”的上一句是但使修名立,岂识离绪长。该诗句出自王灼的作品《九日同韶美谊夫登妙明分韵得光字》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/231172_10.html
三吴黑风吹地拆,太湖浪高一千尺。
龟鼋两山压湖心,岁岁飞涛恣冲射。
山骨虽坚亦破碎,穴穿根断瑰奇出。
古来石品称上首,罗浮天竺乃其乙。
吴蜀相望天东西,而从何处得此石。
初逢颇惊丑怪状,徐视不见镌镵迹。
月暗烟昏鬼神怒,沙平草短狻猊掷。
或云王孟窃据时,曾是宣华苑中物。
奸雄败灭化为土,独此顽然苍玉立。
流落几家到李氏,命名以君相主客。
为君榜堂诧乡人,爱赏不啻连城璧。
金珰中官来奉使,一时气燄手可炙。
利诱威胁拟夺去,仲高誓死君之侧。
先世所宝吾敢坠,贵人缩首三叹息。
会昌丞相乃远祖,嗜好夙有烟霞癖。
平泉山居付梦想,石上刻字空照日。
朱崖精爽虽可畏,洛阳群盗旋充斥。
故知幽胜岂易保,天公似向人间惜。
政须洒扫堂上下,置酒招我无难色。
酒阑气壮拂衣起,摩挲石君话畴昔。
虽无适俗韵,亦有可怜香。
定自嫌朱粉,翻成点点黄。
分来何处泉,注此团栾池。
有如大圆鉴,玉匣初开时。
莹然绝纤埃,万象见毫氂。
主人湖海士,曳杖日娱嬉。
应照两侍女,新妆弄妍姿。
亦复照主人,鬓发白丝丝。
云蔽天,雪欺树。
山径之蹊断来去,飞花扑面朔风吼。
儿把牛索藏短袖,拥鼻冲过缩其脰。
茅芦咫尺且忍寒,儿归附火牛系栏。
镐京有八士,淮南有八公。
纷呶一夕醉,缅邈千古同。
我思锦江曲,驾言涪水东。
神交设华宴,妙语穆清风。
合坐灯炯炯,投晓山丛丛。
别去复何道,勿使酒杯空。