出自宋朝李流谦的《累年中秋无月今年凡数夕有之十五日尤佳》
皎月当中秋,觇候每倦勤。
扁舟泊沙岸,是夕无纤云。
冷侵碧琉璃,又如烂镕银。
十年五年无,千里万里明。
对此欲不饮,恐触蟾兔嗔。
尊空更重看,徐步长江滨。
大鱼时拨剌,宿鹭联拳惊。
可无横吹者,或有琵琶人。
领览此奇绝,但怕添愁新。
颇欲从冰娥,暂陪白玉轮。
载我到广寒,一醉罗袜尘。
归来闭阁卧,耿耿鸡未晨。
顾瞻篷窗间,尚馀半金盆。
出自宋朝李流谦的《累年中秋无月今年凡数夕有之十五日尤佳》
“归来闭阁卧,耿耿鸡未晨”的上一句是载我到广寒,一醉罗袜尘;“归来闭阁卧,耿耿鸡未晨”的下一句是顾瞻篷窗间,尚馀半金盆。该诗句出自李流谦的作品《累年中秋无月今年凡数夕有之十五日尤佳》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/237563_13.html
正红疏绿密,浪软波肥,放舟时节。
载地擎天,识堂堂人杰。
万里长江,百年骄虏,只笑谈烟灭。
葭苇霜秋,楼船月晓,渔樵能说。
分陕功成,沙堤归去,衮绣光浮,两眉黄彻。
了却中兴,看这回勋业。
应有命圭相印,都用赏、元功重叠。
点检樽前,太平气象,今朝浑别。
山为一案峙,水恰面前流。
自是神灵宅,非从槁壳谋。
风声分井络,云气接瀛邱。
炯炯谁相领,焚香发半秋。
巫山一何高,片片朝云飞。
灵雨满旗神女去,夜月吹笙神女归。
庭前梧叶西风起,三峡秋光净如洗。
仙帆一舸此入觐,灵鼍击鼓冯夷喜。
七闽山水天下奇,摧秀搴英瑞斯世。
要知旷代乃一见,凤巢阿闾麟游畤。
彤庭紫闼足夷步,万里西来将使指。
西南榷牧古所重,阴削盗资宽国计。
台家选任皆伟人,远极陇秦包越巂。
我公经略出咳唾,凛凛霜威肃颓靡。
飞声一日到冕旒,四辇促还不留辔。
从来大材须大用,岂有如公才一使。
东夷盟血犹未乾,豺豹固应防啮噬。
公归为国须远谋,平跻两禁躐三事。
飘零孤翮得广厦,晨啄暮栖方窃庇。
骊驹清唱不忍闻,东望慨然增叹喟。
他时黄阁未遐遗,犹愿登堂拜簪履。
再赓佳什已致牵羊之请又辱不鄙垂教盖大巫困小巫欲视其颠踣为戏耳辄作二章以足小成之数 其一
鳞鳞新绿涨篙竿,飞雁声中岁已阑。
梅蕊尚能供冷淡,酒杯那复问甜酸。
徵招不入幽人梦,节物空惊壮士肝。
趁取芳菲行乐去,丽词妍唱暖春寒。