舟泊倦攲枕,枕此秋江头。
寸心积万思,浪寄非久留。
斩新雉堞壮,环堑柳影稠。
城中酒旗飞,窈窕吴姬讴。
风传何凄然,抑扬邈难俦。
往时委黄茅,今此开青油。
香凝燕寝晓,喜见鸿集秋。
矶月照客衣,苦触听砧愁。
夜深不敢语,我吟月解不。
月落不旋踵,云过江声浮。
逗晓入城步,将诗扣郡侯。
“日落乌雀下,笛声起谯楼”的下一句是舟泊倦攲枕,枕此秋江头。该诗句出自董嗣杲的作品《泊蕲州城下晚思》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/238244_1.html
书生浪出值暑天,何啻千里身在船。
今辰忽向船亭坐,头眩犹类濒江牵。
履平刬地若恍惚,四体不舒惯■杌。
自嗟时滞久劳苦,驱驰负得贫筋骨。
奉使衙深少吏胥,干官占了东偏居。
西偏有轩扁清足,憔悴几竿苍竹疏。
射檐莫禁落日晒,平白将身随炉鞴。
不奈羸躯苦热情,无故要偿行脚债。
富池狂游期者谁,卷雪楼燬空有基。
离船未久抱虚晕,孱弱忍蹈波涛危。
官衙寂然且卧病,便行小伺西风劲。
庐山夜眠不熟泪不乾,梧树支离凋井阑。
宜繁宜远九标新,花露能仙雨点频。
传姓老聃因指树,过门方朔验呼人。
苇绡缟月明偷夜,练帨当风静撚春。
实荐冰盆传种去,莫教钻破核中仁。
钟声警征人,顿者巡溪步。
转盼失路头,红日生黄雾。
看松乘西风,荡此林影趣。
古翠扑面老,肯放所历住。
幽聆采樵怨,薄言向谁诉。
且复栖野店,低头解芒屦。
小策盘旋草舍东,东西拾穗走儿童。
村家间有秋收处,愁语酣歌自不同。
得子相慰忍袂分,还栖黄池朱子门。
雪花著鬓久方湿,酒味裂肠空自温。
欲问笛起市楼破,不知井通河水浑。
冻尘难浣见谁说,蜗角蝇头争噬吞。