子诗得神助,逸思随纵横

出自宋朝姚勉的《赠霆伯侄

灵源聚英气,融作云霞精。
霆伯挹其秀,胸府怀光晶。
诵书过万卷,落笔超群英。
文章有馀力,赋诗吟性情。
短章或大篇,点翰长风生。
或吐健丽句,气象高峥嵘。
云涛汹万里,出没蛟龙惊。
或写閒逸句,句法如天成。
微泉溜石壁,清吹调松声。
或句和且婉,纯如奏英茎。
晴风舞雪絮,晓日歌春莺。
或句端且严,凛凛不可轻。
星辰列云汉,营垒森甲兵。
变化千万状,发越无定名。
清标镇浮态,沈谢隳文成。
劲气拟古作,甫白焚诗泓。
不负飘逸姿,孰争前辈衡。
学海不汗漫,安见酌复盈。
文章用无尽,盖以天才宏。
宏才戏翰墨,笔势宜如倾。
譬之一轮月,皎皎当天明。
晴辉照春夜,花柳皆敷荣。
高秋爽气盛,桂影翻凄清。
又如百川水,滔滔地中行。
江湖风雨霁,碧色连天平。
奔流出三峡,谹吼雷霆争。
诗歌具众体,古人所难并。
子诗得神助,逸思随纵横
失手堕之地,声作金石铿。
俊才有如此,九万飞鹏程。
卑哉沟渎中,安可容鳣鲸。
子以见吾家,人才世登瀛。
勉哉复祖业,谨勿寒宗盟。
某也习箕裘,生涯风露檠。
家徒四壁立,独以道为耕。
文章厌卑薾,壮志思轩轰。
纷纷笑馀子,藐视如孩婴。
诗书自娱悦,终日关柴荆。
欣然得子至,倒屣来相迎。
佳篇出见遗,未读颜先赪。
迁乔不择木,求通乃于盲。
视我如土鴳,视子如鹪鹏。
英风当远避,况敢事酬赓。
新篘日初熟,我姑酌彼觥。
晚风入帘幕,窗外斜阳晴。
红炉坐相对,檐马声鏦铮。
试将今古诗,与子细共评。
幽怀味此乐,鼓瑟仍吹笙。
胡为不留处,驾言欲西征。
清饮不可再,使我摇心旌。
努力各自爱,共濯江湖缨。

拼音解读

líng yuán jù yīng qì ,róng zuò yún xiá jīng 。
tíng bó yì qí xiù ,xiōng fǔ huái guāng jīng 。
sòng shū guò wàn juàn ,luò bǐ chāo qún yīng 。
wén zhāng yǒu yú lì ,fù shī yín xìng qíng 。
duǎn zhāng huò dà piān ,diǎn hàn zhǎng fēng shēng 。
huò tǔ jiàn lì jù ,qì xiàng gāo zhēng róng 。
yún tāo xiōng wàn lǐ ,chū méi jiāo lóng jīng 。
huò xiě jiān yì jù ,jù fǎ rú tiān chéng 。
wēi quán liū shí bì ,qīng chuī diào sōng shēng 。
huò jù hé qiě wǎn ,chún rú zòu yīng jīng 。
qíng fēng wǔ xuě xù ,xiǎo rì gē chūn yīng 。
huò jù duān qiě yán ,lǐn lǐn bú kě qīng 。
xīng chén liè yún hàn ,yíng lěi sēn jiǎ bīng 。
biàn huà qiān wàn zhuàng ,fā yuè wú dìng míng 。
qīng biāo zhèn fú tài ,shěn xiè huī wén chéng 。
jìn qì nǐ gǔ zuò ,fǔ bái fén shī hóng 。
bú fù piāo yì zī ,shú zhēng qián bèi héng 。
xué hǎi bú hàn màn ,ān jiàn zhuó fù yíng 。
wén zhāng yòng wú jìn ,gài yǐ tiān cái hóng 。
hóng cái xì hàn mò ,bǐ shì yí rú qīng 。
pì zhī yī lún yuè ,jiǎo jiǎo dāng tiān míng 。
qíng huī zhào chūn yè ,huā liǔ jiē fū róng 。
gāo qiū shuǎng qì shèng ,guì yǐng fān qī qīng 。
yòu rú bǎi chuān shuǐ ,tāo tāo dì zhōng háng 。
jiāng hú fēng yǔ jì ,bì sè lián tiān píng 。
bēn liú chū sān xiá ,hóng hǒu léi tíng zhēng 。
shī gē jù zhòng tǐ ,gǔ rén suǒ nán bìng 。
zǐ shī dé shén zhù ,yì sī suí zòng héng
shī shǒu duò zhī dì ,shēng zuò jīn shí kēng 。
jun4 cái yǒu rú cǐ ,jiǔ wàn fēi péng chéng 。
bēi zāi gōu dú zhōng ,ān kě róng zhān jīng 。
zǐ yǐ jiàn wú jiā ,rén cái shì dēng yíng 。
miǎn zāi fù zǔ yè ,jǐn wù hán zōng méng 。
mǒu yě xí jī qiú ,shēng yá fēng lù qíng 。
jiā tú sì bì lì ,dú yǐ dào wéi gēng 。
wén zhāng yàn bēi ěr ,zhuàng zhì sī xuān hōng 。
fēn fēn xiào yú zǐ ,miǎo shì rú hái yīng 。
shī shū zì yú yuè ,zhōng rì guān chái jīng 。
xīn rán dé zǐ zhì ,dǎo xǐ lái xiàng yíng 。
jiā piān chū jiàn yí ,wèi dú yán xiān chēng 。
qiān qiáo bú zé mù ,qiú tōng nǎi yú máng 。
shì wǒ rú tǔ ān ,shì zǐ rú jiāo péng 。
yīng fēng dāng yuǎn bì ,kuàng gǎn shì chóu gēng 。
xīn chōu rì chū shú ,wǒ gū zhuó bǐ gōng 。
wǎn fēng rù lián mù ,chuāng wài xié yáng qíng 。
hóng lú zuò xiàng duì ,yán mǎ shēng cōng zhēng 。
shì jiāng jīn gǔ shī ,yǔ zǐ xì gòng píng 。
yōu huái wèi cǐ lè ,gǔ sè réng chuī shēng 。
hú wéi bú liú chù ,jià yán yù xī zhēng 。
qīng yǐn bú kě zài ,shǐ wǒ yáo xīn jīng 。
nǔ lì gè zì ài ,gòng zhuó jiāng hú yīng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

姚勉

姚勉

姚勉(1216-1262) 乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿。古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定九年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号"雪坡"以志不忘。淳祐12年中举,宝祐元年进士及弟,廷对第一,点为状元。先后授承事郎,秘书省正字,校书郎、节度判官、太子舍人,沂靖王府教授。景定三年授处州通判,因病而未能赴任,当年谢世。学识渊博,邃于理学,文章颇丰,有《雪坡文集》五十卷。►562篇诗文

“子诗得神助,逸思随纵横”的上一句是诗歌具众体,古人所难并;“子诗得神助,逸思随纵横”的下一句是失手堕之地,声作金石铿。该诗句出自姚勉的作品《赠霆伯侄》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/243914_28.html

《赠霆伯侄》名句