出自宋朝王迈的《贺新郎 其二 丁未守邵武,宴同官》
觉朝来、薰风满入,生绡团扇。
太守愁眉才一展,且喜街头米贱。
且莫管、官租难办。
绕砌苔钱无限数,更莲池、雨过珠零乱。
尽买得,凌波面。
家山乐事真堪羡。
记年时、荔支新熟,荷筒齐劝。
底事来寻蕉鹿梦,赢得乾忙似箭。
笑富贵、都如邮传。
做了丰年还百姓,便莼鲈、归兴催张翰。
看卿等,上霄汉。
出自宋朝王迈的《贺新郎 其二 丁未守邵武,宴同官》
“此是河清宴”的下一句是觉朝来、薰风满入,生绡团扇。该诗句出自王迈的作品《贺新郎 其二 丁未守邵武,宴同官》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/245033_1.html
大廷昔日曾空臆,时论忌人太疏直。
名公正色力主盟,寘之甲科免居乙。
殿庐今日忝校文,甘言如饴心所嫉。
或者欲植桃李恩,慨然为下雌黄笔。
头方直是不能圆,入险固应阴下石。
我公天下尽门生,仆荷知音心感激。
幸无赃墨辱门墙,犹免语人颜发赤。
感公具眼照人才,坠履遗簪犹爱惜。
临归多谢馈兼金,何日能为还白璧。
公子有奇节,岁寒心印松。
千邱仍万壑,是中雅能容。
晚来万事懒,独有诗不慵。
诸郎富文采,笔端耸孤峰。
是邑经兵火,今才补少痕。
要教民击壤,毋遣吏椎门。
文惠残碑在,坡仙醉墨存。
公馀勤物色,幽兴入琴樽。
灵白湖归憩林氏坟庵僧出能诵予旧诗设茗碗蒲食以诗赠之兼寄呈林六十兄
霜风袭客裘,朝日晒农背。
谁遣役此躯,隐痛在五内。
宿草渐重生,跼蹐处覆载。
扶衰策瘦筇,乞灵问龟蔡。
往来才信宿,屏息过阛阓。
夙驾三十里,仆夫已告惫。
小庵阚道旁,丈室藏法界。
叩扉僧出迎,面熟不猜怪。
白发久不梳,爬痒得痛快。
荷设茗碗供,仍有蒲食配。
去此已五霜,重来发孤慨。
一饱犹可谋,三釜已不逮。
退藏心甚甘,世故肯相贷。
博陵隐君子,堂萱春未艾。
悠悠我之思,此日君当爱。
浪踏麻鞋破晓行,林梢犹自带残星。
气吞宇宙原无馁,心醉功名未觉醒。
红雨无端污行色,白云知我忆亲庭。
平生惯作江湖客,得酒相看眼倍青。