主人曰:「嘻,请对以臆

出自宋朝王迈的《爱方亭赋

环闽州兮多奇山,品方山兮为第一。
如玉笥兮列洞天,如金匮兮出石室。
有美人兮爱山,日流览兮鲜碧。
结数楹兮为亭,题「爱方」兮为额。
客见亭名,恍然动色,爰问主人:「于义胡得?
子昔立朝,匪有言责。
匦奏囊封,披写忠赤。
唐突庙堂,抵排宫戚。
持凿纳枘,以水投石。
有圆而卿,立乎君侧,嫉子之方,肆为蜂螫。
子胡不削之以为圆,犹有爱方之痼疾」?
主人曰:「嘻,请对以臆
时有污隆,道无伸屈,出处何常,以方为的。
猗欤大哉,方之为物!
庄士端人,灵墨神式。
王咸举之为救司隶之幡,曼倩执之为止倖竖之戟,朱云仗之为斩佞臣之剑,秀实出之为击逆贼之笏。
今予此山,真大奇特,如幡开张,如戟严直,如剑横陈,如笏端植。
此吾取之以名堂,不避乎人之吾嫉」。
王子闻而状之曰:惟刚故方,不可挠而为绕指之柔;
惟直故方,不可屈而为枉寻之尺。
彼时人之好圆,犹四肢之无骨。
议政兮模味道之棱,作史兮曲魏收之笔。
献张禹之蓍兮神其欺,握孔光之杖兮弱无力。
佞者依凭,巧者钻刺。
突梯兮如脂如韦,反覆兮为鬼为蜮。
使其足斯堂而面斯山,宁不甲其颜而芒其脊。
嗟我狂生,久矣废斥,家虽无爱方之亭,心已有爱方之癖。
流俗兮滔滔,书空兮咄咄。
何当浮湘水兮,问讯道乡之台,过南都兮,物色元城之壁?
抱此方兮终身,濒九殒兮不怵。
乱曰:守初节兮非艰,全晚节兮良独难。
坚万仞兮壁立,保孤标兮岁寒。
一生无愧兮方寸地,千载流芳兮方册间。
要使方山之爱主人兮,亦如主人之爱方山。

拼音解读

huán mǐn zhōu xī duō qí shān ,pǐn fāng shān xī wéi dì yī 。
rú yù sì xī liè dòng tiān ,rú jīn kuì xī chū shí shì 。
yǒu měi rén xī ài shān ,rì liú lǎn xī xiān bì 。
jié shù yíng xī wéi tíng ,tí 「ài fāng 」xī wéi é 。
kè jiàn tíng míng ,huǎng rán dòng sè ,yuán wèn zhǔ rén :「yú yì hú dé ?
zǐ xī lì cháo ,fěi yǒu yán zé 。
guǐ zòu náng fēng ,pī xiě zhōng chì 。
táng tū miào táng ,dǐ pái gōng qī 。
chí záo nà ruì ,yǐ shuǐ tóu shí 。
yǒu yuán ér qīng ,lì hū jun1 cè ,jí zǐ zhī fāng ,sì wéi fēng shì 。
zǐ hú bú xuē zhī yǐ wéi yuán ,yóu yǒu ài fāng zhī gù jí 」?
zhǔ rén yuē :「xī ,qǐng duì yǐ yì
shí yǒu wū lóng ,dào wú shēn qū ,chū chù hé cháng ,yǐ fāng wéi de 。
yī yú dà zāi ,fāng zhī wéi wù !
zhuāng shì duān rén ,líng mò shén shì 。
wáng xián jǔ zhī wéi jiù sī lì zhī fān ,màn qiàn zhí zhī wéi zhǐ xìng shù zhī jǐ ,zhū yún zhàng zhī wéi zhǎn nìng chén zhī jiàn ,xiù shí chū zhī wéi jī nì zéi zhī hù 。
jīn yǔ cǐ shān ,zhēn dà qí tè ,rú fān kāi zhāng ,rú jǐ yán zhí ,rú jiàn héng chén ,rú hù duān zhí 。
cǐ wú qǔ zhī yǐ míng táng ,bú bì hū rén zhī wú jí 」。
wáng zǐ wén ér zhuàng zhī yuē :wéi gāng gù fāng ,bú kě náo ér wéi rào zhǐ zhī róu ;
wéi zhí gù fāng ,bú kě qū ér wéi wǎng xún zhī chǐ 。
bǐ shí rén zhī hǎo yuán ,yóu sì zhī zhī wú gǔ 。
yì zhèng xī mó wèi dào zhī léng ,zuò shǐ xī qǔ wèi shōu zhī bǐ 。
xiàn zhāng yǔ zhī shī xī shén qí qī ,wò kǒng guāng zhī zhàng xī ruò wú lì 。
nìng zhě yī píng ,qiǎo zhě zuàn cì 。
tū tī xī rú zhī rú wéi ,fǎn fù xī wéi guǐ wéi yù 。
shǐ qí zú sī táng ér miàn sī shān ,níng bú jiǎ qí yán ér máng qí jǐ 。
jiē wǒ kuáng shēng ,jiǔ yǐ fèi chì ,jiā suī wú ài fāng zhī tíng ,xīn yǐ yǒu ài fāng zhī pǐ 。
liú sú xī tāo tāo ,shū kōng xī duō duō 。
hé dāng fú xiāng shuǐ xī ,wèn xùn dào xiāng zhī tái ,guò nán dōu xī ,wù sè yuán chéng zhī bì ?
bào cǐ fāng xī zhōng shēn ,bīn jiǔ yǔn xī bú chù 。
luàn yuē :shǒu chū jiē xī fēi jiān ,quán wǎn jiē xī liáng dú nán 。
jiān wàn rèn xī bì lì ,bǎo gū biāo xī suì hán 。
yī shēng wú kuì xī fāng cùn dì ,qiān zǎi liú fāng xī fāng cè jiān 。
yào shǐ fāng shān zhī ài zhǔ rén xī ,yì rú zhǔ rén zhī ài fāng shān 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

王迈

王迈

王迈(1185—1248),字实之,号臞轩,兴化军仙游(今福建仙游)人。从学于真德秀。登嘉定十年进士第。端平二年为潭州观察推官,历浙西安抚司干官、南外睦宗院教授。召试学士院,除秘书省正字。言者劾迈论政事过实,出通判漳州,复以上疏言时政之失免官。起通判赣州,改吉州,知邵武军。淳祐八年卒,年六十四,赠司农少卿。有《臞轩集》。►503篇诗文

“主人曰:「嘻,请对以臆”的上一句是子胡不削之以为圆,犹有爱方之痼疾」;“主人曰:「嘻,请对以臆”的下一句是时有污隆,道无伸屈,出处何常,以方为的。该诗句出自王迈的作品《爱方亭赋》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/245509_12.html

《爱方亭赋》名句