眷麓山之面隩,有弦诵之一宫

出自宋朝张栻的《风雩亭词

眷麓山之面隩,有弦诵之一宫
郁青林兮对起,背绝壁之穹隆。
独樵牧之往来,委榛莽其蒙茸。
试芟夷而却视,翕众景之来宗。
擢连娟之修竹,森偃蹇之乔松。
山靡靡以旁围,谷窈窈而潜通。
翩两翼兮前张,拥千麾兮后从。
带湘江之浮渌,矗远岫兮横空。
何地灵之久閟,昉经始乎今公。
恍栋宇之宏开,列阑楯之周重。
抚胜概以独出,信兹山之有逢。
予揆名而诹义,爰远取于舞雩之风。
昔洙泗之诸子,侍函丈以从容。
因圣师之有问,各跽陈其所衷。
独点也之操志,与二三子兮不同。
方舍瑟而铿然,谅其乐之素充。
味所陈之纡馀,夫何有于事功。
盖不忘而不助,示何始而何终。
于鸢飞而鱼跃,实天理之中庸。
觉唐虞之遗烈,俨洋洋乎目中。
惟夫子之所与,岂虚言之是崇。
嗟学子兮念此,溯千载以希踪。
希踪兮奈何,盍务勉乎敬恭。
审操舍兮斯须,凛戒惧兮冥濛。
防物变之外诱,遏气习之内讧。
浸私意之脱落,自本心之昭融。
斯昔人之妙旨,可实得于予躬。
循点也之所造,极颜氏之深工。
登斯亭而有感,期用力于无穷。

拼音解读

juàn lù shān zhī miàn yù ,yǒu xián sòng zhī yī gōng
yù qīng lín xī duì qǐ ,bèi jué bì zhī qióng lóng 。
dú qiáo mù zhī wǎng lái ,wěi zhēn mǎng qí méng róng 。
shì shān yí ér què shì ,xī zhòng jǐng zhī lái zōng 。
zhuó lián juān zhī xiū zhú ,sēn yǎn jiǎn zhī qiáo sōng 。
shān mí mí yǐ páng wéi ,gǔ yǎo yǎo ér qián tōng 。
piān liǎng yì xī qián zhāng ,yōng qiān huī xī hòu cóng 。
dài xiāng jiāng zhī fú lù ,chù yuǎn xiù xī héng kōng 。
hé dì líng zhī jiǔ bì ,fǎng jīng shǐ hū jīn gōng 。
huǎng dòng yǔ zhī hóng kāi ,liè lán dùn zhī zhōu zhòng 。
fǔ shèng gài yǐ dú chū ,xìn zī shān zhī yǒu féng 。
yǔ kuí míng ér zōu yì ,yuán yuǎn qǔ yú wǔ yú zhī fēng 。
xī zhū sì zhī zhū zǐ ,shì hán zhàng yǐ cóng róng 。
yīn shèng shī zhī yǒu wèn ,gè jì chén qí suǒ zhōng 。
dú diǎn yě zhī cāo zhì ,yǔ èr sān zǐ xī bú tóng 。
fāng shě sè ér kēng rán ,liàng qí lè zhī sù chōng 。
wèi suǒ chén zhī yū yú ,fū hé yǒu yú shì gōng 。
gài bú wàng ér bú zhù ,shì hé shǐ ér hé zhōng 。
yú yuān fēi ér yú yuè ,shí tiān lǐ zhī zhōng yōng 。
jiào táng yú zhī yí liè ,yǎn yáng yáng hū mù zhōng 。
wéi fū zǐ zhī suǒ yǔ ,qǐ xū yán zhī shì chóng 。
jiē xué zǐ xī niàn cǐ ,sù qiān zǎi yǐ xī zōng 。
xī zōng xī nài hé ,hé wù miǎn hū jìng gōng 。
shěn cāo shě xī sī xū ,lǐn jiè jù xī míng méng 。
fáng wù biàn zhī wài yòu ,è qì xí zhī nèi hòng 。
jìn sī yì zhī tuō luò ,zì běn xīn zhī zhāo róng 。
sī xī rén zhī miào zhǐ ,kě shí dé yú yǔ gōng 。
xún diǎn yě zhī suǒ zào ,jí yán shì zhī shēn gōng 。
dēng sī tíng ér yǒu gǎn ,qī yòng lì yú wú qióng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

张栻

张栻

张栻(1133—1180),字敬夫,后因避讳改字钦夫,号南轩,汉州绵竹(今四川绵竹)人,迁衡阳(今湖南衡阳)。浚子。早年师事胡宏,隆兴元年以荫补官,辟宣抚司都督府书写机宜文字,除直秘阁。居父丧,服除,主讲于城南、岳麓二书院。乾道五年,因刘珙荐,除知严州。召为吏部员外郎兼权起居郎,兼侍讲,除左司员外郎。忤时宰,出知袁州。退而家居累年,授徒讲学。淳熙元年,诏除旧职,知静江府、主管广南西路经略安抚司公事。有善政,诏特转承事郎,进直宝文阁。除秘阁修撰、荆湖北路转运副使,改知江陵府、荆湖北路安抚使。求退,以右文殿修撰提举武夷山冲佑观。与朱熹、吕祖谦为讲学之友,时称「东南三贤」。淳熙七年二月卒,年四十八。嘉定中赐谥曰宣,淳祐中从祀孔子庙。著作有《论语解》十卷(存)、《孟子说》七卷(存)、《南轩易说》(存)、《汉丞相诸葛忠武侯传》一卷(存)、《南轩先生文集》四十四卷(存)等。►555篇诗文

“眷麓山之面隩,有弦诵之一宫”的下一句是郁青林兮对起,背绝壁之穹隆。该诗句出自张栻的作品《风雩亭词》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/247546_1.html