世变急三峡,吾道蹇两当。
起坐观列纬,翕箕正煌煌。
游云起碧落,反覆变白苍。
两仪浩无际,万期归渺茫。
感此不成寐,振衣夜未央。
思君见梁月,忽若堕我旁。
月明照我心,知心岂寻常。
浩歌自起舞,宵景何苍凉。
墓梅萃彼鸮,葭露化为霜。
鸡虫两得失,奚用论否臧。
日月此昭质,天地吾直刚。
愿言勖本心,百世垂耿光。
“思君见梁月,忽若堕我旁”的上一句是感此不成寐,振衣夜未央;“思君见梁月,忽若堕我旁”的下一句是月明照我心,知心岂寻常。该诗句出自何梦桂的作品《次山房见寄韵》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/250715_7.html
观风祠下谒先生,隔世相知重感情。
归向中州诸老说,且休拈出此山名。
何年铸铜柱,请为问伏波。
蓟子去不远,金狄谁再摩。
世变落莽渺,吾意成蹉跎。
盗蹠饫肝脍,孔圣厄弦歌。
祸福吾欲问,当世无史鮀。
问天天匪高,祇恐民听讹。
形骸天委质,性命天委和。
吾固闻诸天,如何复如何。
九霞斟玉醉淋漓,芝草琅玕青鹿肥。
庭下阿儿寿慈母,簪花拜舞笑牵衣。
閒随鹤影步山蹊,摘草归来养竹鸡。
水带平沙流涧浅,云将落照压山低。
覆阶乱叶凭风扫,护径丛筠借鹭栖。
万物不言皆自得,此心触处见端倪。
春色三分,怎禁得、几番风力。
又早见、亭台绿水,柳摇金色。
满眼春愁无著处,知心惟有幽禽识。
望春山、目断夕阳边,孤云隔。
琴酒我,成三一。
湖外舫,山头屐。
且莫教春去,乱红堆积。
记得年时陪宴赏,重门深处桃花碧。
待修书、欲寄楚天遥,无行客。