风神掣回柳,故故牵衣裘。
吟螀附草际,催客登兰舟。
问客何所之,驾言京阙游。
愚闻京阙间,多难三春秋。
阃外炙鱼肉,阙内罗羊头。
鼎却吠尧犬,冠还沐楚猴。
和戎重输费,廊庙有隐忧。
赈荒少储蓄,郡国无良谋。
飞蝗蔽日月,兆龟拆田畴。
君以经济材,抱负冲斗牛。
家传医国秘,殊不诸子俦。
有用即隆平,岂特为东周。
愿君摅绪馀,咳唾开冕旒。
管领一世雄,克复归神州。
贱子忝知遇,脱网将从游。
相随上凌烟,也胜登瀛洲。
作诗告于君,君其许之不。
“家传医国秘,殊不诸子俦”的上一句是君以经济材,抱负冲斗牛;“家传医国秘,殊不诸子俦”的下一句是有用即隆平,岂特为东周。该诗句出自华岳的作品《送詹仲通县尉》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/258699_12.html
轻覆雕盘一击开,星星微火自徘徊。
还同物理人间事,历尽崎岖心始灰。
三杯未醒复三杯,醉眼朦胧劈不开。
急办藤床并竹枕,要随蝴蝶到蓬莱。
勿谓年来世道艰,都缘彼此不相参。
一生知己有千万,十事从人无二三。
红杏无坛堪拱北,白莲有社结和南。
扁舟若有东归便,断竹枯松寄一担。
堪笑吾邦几秀才,头巾不会自安排。
先因待制推将起,又被同知拽下来。
我生本是丝纶客,尝抱丝纶钓王国。
胶庠虽识姚有虞,载车未遇周西伯。
抱琴归去古江边,江头风月犹依然。
江风刮岸岸如削,江月照人人未眠。
沙平浪静江天阔,换酒捉鱼鱼拨剌。
有时醉碗和月吞,有时醉棹和烟拨。
或唱歌,或吹笛,欸乃宫商人不识。
歌声唤彻烟水寒,笛声清透云霄碧。
不张帆,任渠去,去到云山深处住。
云山深处有画图,添个云山画图侣。
不拨棹,任渠流,流入玻瓈影里头。
玻瓈影里迸珠玉,千斛万斛谁能收。
倦时眠,醉时舞,渔家自有神仙府。
睡时蝴蝶梦庄周,舞处鸥鸢奏韶武。
自举归钓吟,清江漠漠烟沉沉。
云藏万壑暗水尾,风吹孤月摇天心。
翠微父,翠微父,和我行歌进南浦。
画桥流水抹晴烟,残照暮霞收宿雨。
水连天,天似水,一蓑活计谁能比。
枫叶飘霜鲈鲙香,杨花飞雪河鲀美。
也不学,姜太公,百年将至方非熊。
会须年少遇真主,恢我诸夏车书同。
也不学,严子陵,云台不为冠殊勋。
中兴只作钓台侣,胸中百万知无兵。
我网不似汉,汉网何太疏,也曾漏却吞舟鱼。
何当周密如枢机,直欲纤悉皆无遗。
我钩不似吕,吕钩何太直,除却文王有谁识。
争如猛曲一弯腰,牵取星珠并月璧。
鱼胶寒齿折蒿剔,蟹螯刺指和笼烹。
屠龙饪鼎口不美,断鲸斫炙肠聊撑。