收拾眉尖眼尾情。
夜来真个梦倾城。
鸳鸯有底情难尽,蝴蝶无端梦易惊。
愁一掬,月三更。
绣帏应好睡轻盈。
知他莫有相怜分,展转寻思直到明。
夜来真个梦倾城。
鸳鸯有底情难尽,蝴蝶无端梦易惊。
愁一掬,月三更。
绣帏应好睡轻盈。
知他莫有相怜分,展转寻思直到明。
“知他莫有相怜分,展转寻思直到明”的上一句是绣帏应好睡轻盈。该诗句出自石孝友的作品《鹧鸪天 其二》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/272103_6.html
你也娇痴。
我也狂迷。
望今生、永不分离。
如何别后,三换梅枝。
是好相知,不相见,只相思。
良辰美景,赏心乐事,□□□负我辜伊。
凤弦再续,鸾鉴重窥。
且等些时,说些子,做些儿。
歌彻秋娘金缕,醉扳织女云车。
而今谁复荐相如。
拔剑茫然四顾。
好景凭诗断送,闲愁著酒消除。
镜中丝发莫惊呼。
春满珠帘绣户。
漏永迢迢清夜。
露华浓、洞房寒乍。
愁人早是不成眠,奈无端、月窥窗罅。
心心念念都缘那。
被相思、闷损人也。
冤家你若不知人,这欢娱、自今权罢。
芙蓉院宇,露下秋容瘦。
龟鹤仙人献长寿。
问蓬山别后,几度春归,归去晚,开得蟠桃厮勾。
人间游戏好,鲸背风高,那更相将凤雏九。
事苹蘩,工翰墨,才德兼全,人总道、古今稀有。
尽从他、乌兔促年华,看绿鬓朱颜,镇长依旧。
落日秋风岭上村。
全稀过雁少行人。
正是悲伤愁绝处,更黄昏。
漠漠野烟生碧树,漫漫衰草际黄云。
借使昔人行到此,也销魂。