出自宋朝石孝友的《愁倚阑/春光好 其一 又名春光好》
人好远,路能长。
奈思量。
更放晚来些小雨,做新凉。
衰草低衬斜阳。
斜阳外、水冷云黄。
借使有肠须断尽,况无肠。
奈思量。
更放晚来些小雨,做新凉。
衰草低衬斜阳。
斜阳外、水冷云黄。
借使有肠须断尽,况无肠。
“人好远,路能长”的下一句是奈思量。该诗句出自石孝友的作品《愁倚阑/春光好 其一 又名春光好》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/274250_1.html
萍水相逢无定居。
同在他乡,又问征途。
离歌声里客心孤。
花尽园林,水满江湖。
烟树微茫带岸蒲。
何处长沙,何处洪都。
要知安稳到家无。
千里征鸿,一纸来书。
屏幛重重翠幕遮。
兰膏烟暖篆香斜。
相思树上双栖翼,连理枝头并蒂花。
攲凤髻,亸乌纱。
云慵雨困兴无涯。
个中赢取平生事,兔走乌飞一任他。
别后相思无限忆。
欲说相思,要见终无计。
拟写相思持送似。
如何尽得相思意。
眼底相思心里事。
纵把相思,写尽凭谁寄。
多少相思都做泪。
一齐泪损相思字。
君恩九鼎重,臣命一毫轻。
出身事主,刚甚须作不平鸣。
老却西山薇蕨,闲损南窗松菊,羞死汉公卿。
豺狼敢横道,草木要知名。
秋已素,人又去,若为情。
长沙何在,风送呜咽暮潮声。
举棹却寻归路,挥麈莫谈时事,得酒且频倾。
一片古时月,千里伴君行。
有件伡遮,算好事、大家都知。
被新冤家矍索后,没别底,似别底也难为。
识尽千千并万万,那得恁、海底猴儿。
这百十钱,一个泼性命,不分付、待分付与谁。