为期望夫还,顾影兴妇叹。
乃知同室处,一笑日可玩。
所悲孩抱中,聚沬何易散。
嘹然唯一雏,单栖若无伴。
抚枕中夜吁,不寐常达旦。
藜羹具一杯,日举天随案。
还胜在板屋,秪使心曲乱。
小鬟维槁项,聊可奉掷盥。
每观绩麻手,捷急真不缓。
娉婷或阶楇,今古同一贯。
颇知食薇清,凛凛可立懦。
仍甘作诗穷,乌银以喻炭。
行看春日暄,妇事勤茧馆。
所求亦不奢,勿遣儿号暖。
布衾幸无恙,不换角枕粲。
“还胜在板屋,秪使心曲乱”的上一句是藜羹具一杯,日举天随案;“还胜在板屋,秪使心曲乱”的下一句是小鬟维槁项,聊可奉掷盥。该诗句出自谢薖的作品《复用前韵示内》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/281418_8.html
狙猴在深山,腾踔不少停。
大龟藏神屋,缩首都无营。
冥观静躁异,洞见万物情。
吾闻子王子,总角游帝城。
归来鬓犹绿,闭关慕渊明。
曲肱北窗下,风声肃泠泠。
梦觉忽惊起,犹疑车毂鸣。
斋居屏万虑,乃以静寄名。
是中得其趣,君门可长扃。
倘知定能应,子冠定能缨。
镜以静故明,水以静故平。
兹言置座右,可配崔瑗铭。
王郎乘兴上扁舟,数遣书来写我忧。
奏牍三千待金马,卷帘十里梦扬州。
桃花水涨理归楫,莲叶杯香消客愁。
白发倚门长望子,细君应赋大刀头。
前驱负弩旆旌忙,凛凛寒风挟晓霜。
人道奸藏有三穴,公知民病极千疮。
摇毫端是霹雳手,抵几还惊凫鹜行。
莫向琳宫坐閒冷,太阿何事匣中藏。
閒居不事事,枕簟信所便。
卧形先卧心,心静形晏然。
复壁非不完,加以甃石坚。
其如方寸乱,一夕尝屡迁。
荣宠萃一门,宁免百虑煎。
虽有水精屏,何由得安眠。
章叶踏谣娘,连臂在榻前。
何如山中人,编茅卧山巅。
白云宿檐间,对镜心自捐。
我亦遗垢氛,曲肱寄林泉。
兹庵倘寿我,一睡要经年。
编须将取猬毛磔,裁管縳成鸡距长。
谁言鼠须不足齿,也复论功翰墨场。