未容荣路稳,先蹋祸机开。
分久沉荆掾,惭经厕柏台。
理推愁易惑,乡思病难裁。
夜伴吴牛喘,春惊朔雁回。
北人肠断送,西日眼穿颓。
唯望魂归去,那知诏下来。
涸鱼千丈水,僵燕一声雷。
幽匣提清镜,衰颜拂故埃。
梦云期紫阁,厌雨别黄梅。
亲戚迎时到,班行见处陪。
文工犹畏忌,朝士绝嫌猜。
新识蓬山杰,深交翰苑材。
连投珠作贯,独和玉成堆。
剧敌徒相轧,羸师亦自媒。
磨砻刮骨刃,翻掷委心灰。
恐被神明哭,忧为造化灾。
私调破叶箭,定饮搴旗杯。
金宝潜砂砾,芝兰似草莱。
凭君毫发鉴,莫遣翳莓苔。
“私调破叶箭,定饮搴旗杯”的上一句是恐被神明哭,忧为造化灾;“私调破叶箭,定饮搴旗杯”的下一句是金宝潜砂砾,芝兰似草莱。该诗句出自元稹的作品《酬卢秘书》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/34313_18.html
忆作孩稚初,健羡成人列。
倦学厌日长,嬉游念佳节。
今来渐讳年,顿与前心别。
白日速如飞,佳晨亦骚屑。
年年渐觉老人稀,欲别孙翁泪满衣。
未死不知何处去,此身终向此原归。
穷冬到乡国,正岁别京华。
自恨风尘眼,常看远地花。
碧幢还照曜,红粉莫咨嗟。
嫁得浮云婿,相随即是家。
未面西川张校书,书来稠叠颇相于。
我闻声价金应敌,众道风姿玉不如。
远处从人须谨慎,少年为事要舒徐。
劝君便是酬君爱,莫比寻常赠鲤鱼。
不识吴生面,久知吴生道。
迹虽染世名,心本奉天老。
雌一守命门,回九填血脑。
委气荣卫和,咽津颜色好。
传闻共甲子,衰隤尽枯槁。
独有冰雪容,纤华夺鲜缟。
问人何能尔,吴实旷怀抱。
弁冕徒挂身,身外非所宝。
伊予固童昧,希真亦云早。
石坛玉晨尊,昼夜长自埽。
密印视丹田,游神梦三岛。
万过黄庭经,一食青精稻,今名黑饭草,又名旱莲草,即青精也。采枝叶,捣叶,浸上白好粳米,不拘多少,候一二时,蒸饭。曝乾,坚而碧色,收贮。如用时,先用滚水,量以米数,煮一滚,即成饭矣……久服,延年益颜。”)。
冥搜方朔桃不良也,已三过偷之也。’”),结念安期枣。
绿发幸未改,丹诚自能保。
行当摆尘缨,吴门事探讨。
君为先此词,终期搴瑶草草。其叶胥成,其花黄,其色如兔丝,服者媚于人。”)。