毛衣前后成,一种文章足。
一雉独先飞,冲开芳草绿。
网罗幽草中,暗被潜羁束。
剪刀摧六翮,丝线缝双目。
啖养能几时,依然已驯熟。
都无旧性灵,返与他心腹。
置在芳草中,翻令诱同族。
前时相失者,思君意弥笃。
朝朝旧处飞,往往巢边哭。
今朝树上啼,哀音断还续。
远见尔文章,知君草中伏。
和鸣忽相召,鼓翅遥相瞩。
畏我未肯来,又啄翳前粟。
敛翮远投君,飞驰势奔蹙。
罥挂在君前,向君声促促。
信君决无疑,不道君相覆。
自恨飞太高,疏罗偶然触。
看看架上鹰,拟食无罪肉。
君意定何如,依旧雕笼宿。
“畏我未肯来,又啄翳前粟”的上一句是和鸣忽相召,鼓翅遥相瞩;“畏我未肯来,又啄翳前粟”的下一句是敛翮远投君,飞驰势奔蹙。该诗句出自元稹的作品《雉媒》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/34356_14.html
暄寒深浅春,红白前后花。
颜色讵相让,生成良有涯。
梅芳勿自早,菊秀勿自赊。
各将一时意,终年无再华。
君弹乌夜啼,我传乐府解古题。
良人在狱妻在闺,官家欲赦乌报妻。
乌前再拜泪如雨,乌作哀声妻暗语。
后人写出乌啼引,吴调哀弦声楚楚。
四五年前作拾遗,谏书不密丞相知。
谪官诏下吏驱遣,身作囚拘妻在远。
归来相见泪如珠,唯说闲宵长拜乌。
君来到舍是乌力,妆点乌盘邀女巫。
今君为我千万弹,乌啼啄啄泪澜澜。
感君此曲有深意,昨日乌啼桐叶坠。
当时为我赛乌人,死葬咸阳原上地。
谢傅堂前音乐和,狗儿吹笛胆娘歌。
花园欲盛千场饮,水阁初成百度过。
醉摘樱桃投小玉,懒梳丛鬓舞曹婆。
再来门馆唯相吊,风落秋池红叶多。
款款春风澹澹云,柳枝低作翠栊裙。
梅含鸡舌兼红气,江弄琼花散绿纹。
带雾山莺啼尚小,穿沙芦笋叶才分。
今朝何事偏相觅,撩乱芳情最是君。
有鸟有鸟名鹦鹉,养在雕笼解人语。
主人曾问私所闻,因说妖姬暗欺主。
主人方惑翻见疑,趁归陇底双翅垂。
山鸦野雀怪鹦语,竞噪争窥无已时。
君不见隋朝陇头姥,娇养双鹦嘱新妇。
一鹦曾说妇无仪,悍妇杀鹦欺主母。
一鹦闭口不复言,母问不言何太久。
鹦言悍妇杀鹦由,母为逐之乡里丑。
当时主母信尔言,顾尔微禽命何有。
今之主人翻尔疑,何事笼中漫开口。