出自宋朝梅尧臣的《送石昌言舍人还蜀拜扫》
舍人亦与泰阶近,两两联裾如雁行。
其间飞星入王垒,天子赐告归故乡。
锦鞯金辔照栈去,文园渴令难可望。
杨雄位卑才执戟,岂有爵禄多文章。
石公官显职且贵,还家展墓酹椒浆。
太守趋尘里人避,岷山松柏风凄凉。
椎牛行酒与耆旧,耆旧醉归呼此郎。
公置名分共其乐,敦厚世俗时陶唐。
郎呼只作曩日视,安知锵玉侍明光。
归来却向凤池直,诏言一出称庙堂。
庙堂萧曹不草草,润色鼓动辞琅琅。
鳌头蓬莱便可到,蜀人更贺烹猪羊。
出自宋朝梅尧臣的《送石昌言舍人还蜀拜扫》
“杨雄位卑才执戟,岂有爵禄多文章”的上一句是锦鞯金辔照栈去,文园渴令难可望;“杨雄位卑才执戟,岂有爵禄多文章”的下一句是石公官显职且贵,还家展墓酹椒浆。该诗句出自梅尧臣的作品《送石昌言舍人还蜀拜扫》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/58481_5.html
老蟹饱经霜,紫螯青石壳。
肥大窟深渊,曷虞遭食沫。
香饵与长丝,下沉宁自觉。
未免利者求,潜潭不为邈。
宋忠为大夫,贾谊为博士。
同与休沐下,访卜长安市。
吾不如二人,读书无举跬。
借曰当乘肥,乘肥非我指。
唯思泉石间,坐卧松风美。
殷勤魏公子,落莫吴王孙。
下客独垂泪,伤心思旧恩。
自有五白猫,鼠不侵我书。
今朝五白死,祭与饭与鱼。
送之于中河,咒尔非尔疏。
昔尔齧一鼠,衔鸣绕庭除。
欲使众鼠惊,意将清我庐。
一从登舟来,舟中同屋居。
糗粮虽甚薄,免食漏窃馀。
此实尔有勤,有勤胜鸡猪。
世人重驱驾,谓不如马驴。
已矣莫复论,为尔聊欷歔。
达观禅师昙颖住隐静兰若或言自此猕猴散走不来颖尝哂曰吾知是山枇杷为多始至也未实故其去将实也必群集后果然颖恶乎俗之好异恐传以为人惑欲予咏而播之
隐静山中寺,猕猴往往过。
导师归以去,卢橘熟还多。
禅地宁求悕,居人切莫讹。
未尝嫌此物,任挂古松柯。