后先相送本斯须,相看那得忘忧戚

出自清朝黄景仁的《思旧篇

五年浪迹辞吴山,山中猿鹤笑我顽。
追陪尽属嵇阮侣,别来霜雪凋朱颜。
别后飘零断书问,怪事惊传半疑信。
劳殂蒋夭须臾间,一作陈尸一行殡。
蒋生年纪二十馀,兀兀抱经常守株。
要离冢畔一抔土,谁信此才堪著书。
劳年四十遇尤舛,水部一官名甫显。
残膏一烁爓旋收,始叹文人得天浅。
兰蕙两两遭风吹,身后凄凉更可悲。
一生伯道伤无嗣,四壁相如尚有妻。
青山剩稿半零落,土花剥蚀无人知。
嗟我犹惭只鸡奠,脉脉泪痕空被面。
虚星耿耿夜台长,魂魄何曾梦中见。
反思置酒吴山头,淋漓醉墨挥满楼。
我时抱病将远游,公等苦为狂奴忧。
谁知挥手数年事,而皆反真吾尚留。
我留茕只更行役,游地追思徒历历。
何日同张竹下琴,不堪更听邻家笛。
达观我昔思庄蒙,曾言死胜南面荣。
又闻栗里感柏下,为欢急急深杯倾。
昔人持论若矛盾,乃今始得观其平。
以生哭死死可惜,无此一哭死亦得。
后先相送本斯须,相看那得忘忧戚
顾影临风自叹吁,故人风叶共萧疏。
若知鬼伯催人急,好觅生存旧酒垆。

拼音解读

wǔ nián làng jì cí wú shān ,shān zhōng yuán hè xiào wǒ wán 。
zhuī péi jìn shǔ jī ruǎn lǚ ,bié lái shuāng xuě diāo zhū yán 。
bié hòu piāo líng duàn shū wèn ,guài shì jīng chuán bàn yí xìn 。
láo cú jiǎng yāo xū yú jiān ,yī zuò chén shī yī háng bìn 。
jiǎng shēng nián jì èr shí yú ,wū wū bào jīng cháng shǒu zhū 。
yào lí zhǒng pàn yī póu tǔ ,shuí xìn cǐ cái kān zhe shū 。
láo nián sì shí yù yóu chuǎn ,shuǐ bù yī guān míng fǔ xiǎn 。
cán gāo yī shuò yàn xuán shōu ,shǐ tàn wén rén dé tiān qiǎn 。
lán huì liǎng liǎng zāo fēng chuī ,shēn hòu qī liáng gèng kě bēi 。
yī shēng bó dào shāng wú sì ,sì bì xiàng rú shàng yǒu qī 。
qīng shān shèng gǎo bàn líng luò ,tǔ huā bāo shí wú rén zhī 。
jiē wǒ yóu cán zhī jī diàn ,mò mò lèi hén kōng bèi miàn 。
xū xīng gěng gěng yè tái zhǎng ,hún pò hé céng mèng zhōng jiàn 。
fǎn sī zhì jiǔ wú shān tóu ,lín lí zuì mò huī mǎn lóu 。
wǒ shí bào bìng jiāng yuǎn yóu ,gōng děng kǔ wéi kuáng nú yōu 。
shuí zhī huī shǒu shù nián shì ,ér jiē fǎn zhēn wú shàng liú 。
wǒ liú qióng zhī gèng háng yì ,yóu dì zhuī sī tú lì lì 。
hé rì tóng zhāng zhú xià qín ,bú kān gèng tīng lín jiā dí 。
dá guān wǒ xī sī zhuāng méng ,céng yán sǐ shèng nán miàn róng 。
yòu wén lì lǐ gǎn bǎi xià ,wéi huān jí jí shēn bēi qīng 。
xī rén chí lùn ruò máo dùn ,nǎi jīn shǐ dé guān qí píng 。
yǐ shēng kū sǐ sǐ kě xī ,wú cǐ yī kū sǐ yì dé 。
hòu xiān xiàng sòng běn sī xū ,xiàng kàn nà dé wàng yōu qī
gù yǐng lín fēng zì tàn yù ,gù rén fēng yè gòng xiāo shū 。
ruò zhī guǐ bó cuī rén jí ,hǎo mì shēng cún jiù jiǔ lú 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

黄景仁

黄景仁

黄景仁(1749-1783) 字仲则,一字汉镛,号鹿菲子。江苏武进人。清监生。家贫游四方,入安徽学政朱筠幕。乾隆四十一年(1776)高宗东巡召试,列二等,陕西巡抚毕沅爱其才,助其纳资为县丞。将补官,遇债主催逼,抱病赴西安,卒于山西运使沈业富署中。其诗与洪亮吉齐名称"洪黄",为清中叶最具代表性诗人,任其天之自然,称其心之欲出,乾坤清气,独往独来。词小令情辞兼胜,长调颇多楚声。又精书艺,工篆刻。有《两当轩集》、《竹眠词》。►1386篇诗文

“后先相送本斯须,相看那得忘忧戚”的上一句是以生哭死死可惜,无此一哭死亦得;“后先相送本斯须,相看那得忘忧戚”的下一句是顾影临风自叹吁,故人风叶共萧疏。该诗句出自黄景仁的作品《思旧篇》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/71404_23.html