怪底多时赤火云,团团只照东南土。
客言来从故乡时,故乡农病嗟难支。
螟蟊遍野苗立尽,白画耕父行郊逵。
去年苗槁十存一,旱更兼蜚那堪说。
闻道蝗飞不渡江,于今遍地同虮虱。
连翅接尾不计千,冲过巨浪浮成团。
中逢芦洲忽飞散,顷刻千亩无芦田。
区区之苗讵禁啖,此物于人定何憾。
怪事惊呼百岁翁,东南何事遭天厌。
客请收泪无沾巾,听我一语为分陈。
我曹生世良幸耳,太平之日为饿民。
“朝来不合闻乡语,顿触羁心变酸楚”的下一句是怪底多时赤火云,团团只照东南土。该诗句出自黄景仁的作品《朝来》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/71646_1.html
倾城俊杰。
流韵江东壁。
空腹痛,西陵客。
玲珑齐解佩,照耀分联璧。
谁不羡,一门佳婿东风力。
并倚摊书策。
旧地馀荒宅。
风雨暗,莓苔碧。
土消兰麝气,井汲胭脂色。
曾染出,南朝千载生香国。
影儿何处觅。
剩空馆馀香,绿苔行迹。
晓风残月关山路,应减昔时芗泽。
如许腰肢,怕掌上、少人怜惜。
可念我、思泪朝朝,揾烂吴绡几尺。
多时客馆相偎,把锦被浓薰,砑笺亲擘。
檀槽拨到刚私语,忽地当胸一画。
看花易老,况又作、花间过客。
拌憔悴、换得濒行,眼波轻掷。
苍茫葭菼,听西风、夹岸响骚骚。
身是洞庭一叶,流下汉江皋。
莫问残山剩水,叹兴亡、一半属孙曹。
共细腰池馆,章华台殿,一样草萧萧。
何处数声芦管,隔江沙、人倚木兰桡。
多少倚篷心事,天外水迢迢。
寂寞郢中白雪,怅骚魂、千古□难招。
且扁舟归去,五湖三泖任逍遥。
风色大旗上,云开见堞楼。
乱山来北岳,远树出并州。
客意欣槐午,农情慰麦秋。
滹沱仍唤渡,驱马思悠悠。
黟山三十有六峰,峰峰石骨峰峰松。
有时松石不可辨,一理交化千年中。
丹砂琥珀共胎孕,亭亭上结朱霞封。
人言松相逊石相,即以松论何能穷。
沐日浴月晕苍翠,苔色散点周秦铜。
蕤绥上偃雨君盖,纠结下固虬灵宫。
鳞张鬣缩爪入肉,万劫避过雷火攻。
昔观图画讶未见,到眼更觉描无功。
悬崖嵌峒不知数,莘莘纵纵皆鬼工。
及至触手膏溢节,极瘦驳处春华同。
清泉洗根泻泱漭,瑶草分润生蒙茸。
翻嫌石相奇太过,相助为理论始公。
青牛伏龟不可得,几辈对此颜如童。
明当遍觅茯苓去,短锄碎斸千芙蓉。