直木屈铁相撑拄,展舒未毕神开张。
猛虎峥嵘龙爪利,左拿右攫思复翔。
一波如拳勒盈尺,竖戈撇趯掣电光。
璚瑰侧剉金斜凿,锐锋斫剑星耀芒。
华嵩掷石压虎窟,衡霍兴云起蛟乡。
䀜霅纷披惊变态,一手真看百体藏。
如知胸含山海气,郁勃愤盈不可当。
细书琐屑何由泄,故作大画森横床。
激射幽阴竦毛发,妍姿宛转回春阳。
想见回腕乍伸缩,墨池骤涸笔行杠。
看君笔势有如此,前掩崔杜后张王。
数仞高墙、连幅缣素,不足满君之涂洒,宜治磨崖千丈壁立摩穹苍。
“细书琐屑何由泄,故作大画森横床”的上一句是如知胸含山海气,郁勃愤盈不可当;“细书琐屑何由泄,故作大画森横床”的下一句是激射幽阴竦毛发,妍姿宛转回春阳。该诗句出自王慎中的作品《观詹范川大书歌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/86990_9.html
嗟来桑扈返于真,笑寄人间八十春。
相鹤经间窗映月,刻鸠杖倚壁生尘。
独遗一世同蝉蜕,深入重泉治鸟伸。
从此江边鸥不下,祗缘失却忘机人。
已无迎送绝人群,犹复杖藜出候君。
耳洗嫌因闻世事,头风喜得诵新文。
山中偃息惭龙卧,陌上差池惜雁分。
莫怪临岐频怅望,有谁人肯访閒云。
灵州城上月弯弯,洗净尘氛照汉关。
唱尽军前横吹曲,回头正见纥干山。
好径人多道本夷,自为烦苦自支离。
省存判截静和动,先后分开行与知。
敬义夹持宁免二,诚明两进已成岐。
当时呼得曾参唯,一贯之馀费甚词。
才子为郎地,高堂庆有馀。
侍餐退食后,问寝倒衣初。
露为推恩渥,日因至爱舒。
板舆官舍里,天性乐何如。