黄金买碧鲜,绿玉排清秋。
非木亦非草,东君岁寒宝。
耿耿金石性,雪霜不能老。
清风及故人,徘徊过此君。
泠泠钧天音,千载犹得闻。
应是圣贤魄,钟为此标格。
高节见直清,灵心隐虚白。
粉筠多体貌,锦箨见儿童。
上交松桂枝,下结兰蕙丛。
秀气蔼晴岚,翠光凝绿水。
明月白露中,静如隐君子。
不愿湘灵泣,不求伶伦吹。
凤皇得未晚,蛟龙起何时。
萧萧云水间,良与主人宜。
红尘满浮世,何当拂长袂。
坐啸此亭中,行歌此亭际。
逍遥复逍遥,不知千万岁。
“秀气蔼晴岚,翠光凝绿水”的上一句是上交松桂枝,下结兰蕙丛;“秀气蔼晴岚,翠光凝绿水”的下一句是明月白露中,静如隐君子。该诗句出自范仲淹的作品《寄题孙氏碧鲜亭》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/87752_11.html
武陵谁家子,波面双双渡。
空积心中丝,未成机上素。
似共织女期,秋宵苦霜露。
弦上万古意,樽中千日醇。
清心向流水,醉貌发阳春。
满面南风指四明,山长水曲不胜情。
自言此去云林下,惟讲华严报太平。
徘徊峻极寺,清意满烟霞。
好风从天来,吹落桂树花。
高高人物外,犹属梵王家。
万石君贤再出麾,犹龙川上五歌时。
九重执宪清规在,十镇分忧白发知。
环禁申威星拱极,铃斋舒啸月侵帷。
金台下客思何报,愿上中和乐职诗。