露华清。
天气爽、新秋已觉凉生。
朱户小窗,坐来低按秦筝。
几多妖艳,都总是、白雪馀声。
那更、玉肌肤韵胜,体段轻盈。
照人双眼偏明,况周郎、自来多病多情。
把酒为伊,再三著意须听。
销魂无语,一任侧耳与心倾。
是我不卿卿,更有谁可卿卿。
天气爽、新秋已觉凉生。
朱户小窗,坐来低按秦筝。
几多妖艳,都总是、白雪馀声。
那更、玉肌肤韵胜,体段轻盈。
照人双眼偏明,况周郎、自来多病多情。
把酒为伊,再三著意须听。
销魂无语,一任侧耳与心倾。
是我不卿卿,更有谁可卿卿。
赵长卿,宋宗室,居南丰,号仙源居士。宁宗嘉定末前后尚在世。尝买一妾,教之习苏轼文词,为女母索归,嫁之于农夫,每寄词以问讯,长卿则为酬答。文词通俗,多情爱之作。有《惜香乐府》。►339篇诗文
古诗韵典网提供《夏云峰 初秋有作》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《夏云峰 初秋有作》出自赵长卿的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/116353.html
茅斋无客至。冰砚冻寒泚。
南枝喜入新诗里。恼人频嚼蕊。
恼人频嚼蕊。因思去腊江头醉。
倚动客兴伤春意。经年自叹人如寄。
光阴如拈指。光阴如拈指。
帕子分香,罗巾拭泪,别来时、未觅悽惶。
上得船儿来了,刬地凄凉。
可惜花前月里,却成水远山长。
做成恩爱,如今赢得,万里千乡。
情知这场寂寞,不干你事,伤我穷忙。
不道是、久长活路,终要称量。
我则匆匆归去,知你且、种种随娘。
下梢睚彻,有时共你风光。
征帆一缕转弯斜。
惊鹭起汀沙。
点点随风逆上,满江飞破残霞。
楼前光景,楼心红粉,蝉翼轻纱。
却忆钱塘江上,曲栏横槛他家。
夜久笙箫吹彻,更深星斗还稀。
醉拈裙带写新诗。
锁窗风露,烛灺月明时。
水调悠扬声美,幽情彼此心知。
古香烟断彩云归。
满倾蕉叶,齐唱传花枝。
离绪千重,角声偏著羁人枕。
那堪酒醒。
勾引愁难整。
门锁黄昏,月浸梅花冷。
人初静。
斗垂天迥。
雁落清江影。