露华清。
天气爽、新秋已觉凉生。
朱户小窗,坐来低按秦筝。
几多妖艳,都总是、白雪馀声。
那更、玉肌肤韵胜,体段轻盈。
照人双眼偏明,况周郎、自来多病多情。
把酒为伊,再三著意须听。
销魂无语,一任侧耳与心倾。
是我不卿卿,更有谁可卿卿。
天气爽、新秋已觉凉生。
朱户小窗,坐来低按秦筝。
几多妖艳,都总是、白雪馀声。
那更、玉肌肤韵胜,体段轻盈。
照人双眼偏明,况周郎、自来多病多情。
把酒为伊,再三著意须听。
销魂无语,一任侧耳与心倾。
是我不卿卿,更有谁可卿卿。
“露华清”的下一句是天气爽、新秋已觉凉生。该诗句出自赵长卿的作品《夏云峰 初秋有作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116353_1.html
梅花有意舒香粉。舒香已得先春信。
香与露华清。露浓愁杀人。
酒多愁愈重。此意谁能共。
泪湿染衣斑。夜霜金缕寒。
又是新逢三五夜,瑞气霭氤氲。
万点灯和月色新。
桃李倍添春。
花县主人情思好,行乐逐良辰。
满引千钟酒又醇。
歌韵动梁尘。
潇洒仙源。
夭桃秾李,曾对华筵。
歌媚惊尘,舞弯低月,满劝金船。
鉴湖烟水连天。
正归棹、红妆斗妍。
花雾香中,人询居士,切莫多传。
一种春光,占断东君惜。
算秾李、昭华争并得。
粉腻酥融娇欲滴。
端的尊前,旧曾相识。
向夜阑、酒醒霜浓寒又力。
但只与、冰姿添夜色。
绣幕银屏人寂寂。
只许刘郎,暗传消息。
宿霭凝阴,天气未晴,峭寒勒住群葩。
倚栏无语,羞孤负年华。
柳媚梢头翠眼,桃蒸原上红霞。
可堪那、尽日狂风荡荡,细雨斜斜。
东君底事,无赖薄倖,著意残害莺花。
惟是我,惜春情重,说奈咨嗟。
故与慇勤索酒,更将油幕高遮。
对花欢笑,从教风雨,著醉酬他。