虞廷心授受,说命学分明。
师傅官僚重,诗书智慧生。
皇舆真广大,睿虑益澄清。
省岁铭无逸,歌云许载赓。
皋夔依黼坐,董贾聚神京。
好古心何亟,防倾气不盈。
艰难思稼穑,饥渴下弓旌。
旧史勤䌷绎,先王是训行。
桑林方应祷,竹素重垂情。
端策陈坟典,求言宪老更。
甘盘怀旧切,箕范叙畴精。
敷奏输忠悃,咨询出至诚。
嘉谟堪补衮,霁色洽和羹。
御几牙签列,仙班玉佩鸣。
表章追伏郑,传注起周程。
日晡仍留讲,宸聪莫可名。
龙门书盛事,虎观辨群英。
沧海皆通贡,潢池敢弄兵。
祗今干羽舞,会见泰阶平。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《经筵诗拟应制》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《经筵诗拟应制》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/147625.html
把盏看花眼自青,新成菊酒制颓龄。
白衣敢望重来送,莫惜龙山双玉瓶。
去年风雨夜,有客同驿舍。
今日晴云开,驻马独衔杯。
劳人习鞅掌,岁月忽已往。
君看白鹤閒,双飞还旧山。
城隅一曲藕花洲,官舍重开水上楼。
历下泉声寒白日,岱宗山色出高秋。
独吟散带群鸥静,促坐论才好客留。
文学性成邹鲁在,谈经吾恐愧施雠。
风烟岁暮倦凭栏,列岫岧峣入座看。
白日远衔山寺出,微阳不散雪峰寒。
人间贾谊忧时切,天上羲和驻节难。
却忆去年今夜月,趋陪玉辂向郊坛。
野宿无迁次,怀人夜月多。
孤村来好客,一骑度长河。
高树雀群噪,閒门云自过。
谁知蓬径里,握手得羊何。