虞廷心授受,说命学分明。
师傅官僚重,诗书智慧生。
皇舆真广大,睿虑益澄清。
省岁铭无逸,歌云许载赓。
皋夔依黼坐,董贾聚神京。
好古心何亟,防倾气不盈。
艰难思稼穑,饥渴下弓旌。
旧史勤䌷绎,先王是训行。
桑林方应祷,竹素重垂情。
端策陈坟典,求言宪老更。
甘盘怀旧切,箕范叙畴精。
敷奏输忠悃,咨询出至诚。
嘉谟堪补衮,霁色洽和羹。
御几牙签列,仙班玉佩鸣。
表章追伏郑,传注起周程。
日晡仍留讲,宸聪莫可名。
龙门书盛事,虎观辨群英。
沧海皆通贡,潢池敢弄兵。
祗今干羽舞,会见泰阶平。
“皋夔依黼坐,董贾聚神京”的上一句是省岁铭无逸,歌云许载赓;“皋夔依黼坐,董贾聚神京”的下一句是好古心何亟,防倾气不盈。该诗句出自施闰章的作品《经筵诗拟应制》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/147625_6.html
海隅耆旧不言贫,车骑时时问隐沦。
种竹山堂高卧地,杖藜野寺独吟身。
自烧紫芋仍留客,閒画沧洲肯赠人。
朔雁南云真惜别,相思书札莫辞频。
吏隐馀书卷,山川得雉城。
茶看峒岕摘,人入画溪行。
采药老能健,授经閒自清。
陆皮游咏地,雅调有诸生。
石门秘灵异,亭馆陵丹梯。
道人放鹤处,野鹤还翻飞。
山骨既磊磊,涧道成龙池。
不辞千尺瀑,溅我游子衣。
中夏自芳草,夕景逾清晖。
共指西峰色,芙蓉开翠微。
凤城满眼多高位,谁存洒落沧洲意。
高阳才子今元老,俯视青云独孤寄。
示我山堂诗一编,三山五岳蟠胸次。
于乎,古来作者有深义,篇章不独矜文字。
先生经术本闳深,短歌长句皆瑰异。
郊居杂述忆田园,咏史秋怀横涕泗。
中间折衷及风骚,异曲偏师安位置。
我昔献诗良草草,汎爱殷勤辄言好。
枉答瑶华亦偶然,春风一日生枯槁。
雨散云飞二十年,吹嘘重集长安道。
不信洪钟怜瓦缶,宁知溟渤收行潦。
对策谁能比仲舒,虚名窃恐如殷浩。
高秋绿酒坐园林,风议澄怀接苍昊。
感公知己非众人,不敢慁公甘迹扫。
连年蛮峤愁鼓鼙,山多豹虎海鲸鲵。
圣皇侧席尚文治,欲绥邛僰来雕题。
我公委蛇参密勿,天旋日转无端倪。
才雄心小恩遇重,卿云飏拜翻含悽。
礼闱罗尽天下士,龙门清峻谁攀跻。
腐儒愁疾将杖藜,软尘对面迷东西。
寒梅欲破忽惆怅,双柑苦忆听黄鹂。
迂疏那称平津客,只合长镵归旧溪。
斜日照荒野,乱山横白云。
到家成远客,访旧指新坟。
战地冤魂语,空村画角闻。
相看皆堕泪,风叶自纷纷。