甚不隐山林,不喧车马,不断生香。
澄心淡然止水,笑东风、引得落花忙。
慵对鱼翻暗藻,闲留莺管垂杨。
徜徉。
净几明窗。
穿窈窕、染芬芳。
看白鹤无声,苍云息影,物外行藏。
桃源去尘更远,问当年、何事识渔郎。
争似重门昼掩,自看生意池塘。
张炎(1248-1314)宋临安人,祖籍秦州成纪,字叔夏,号玉田,又号乐笑翁。张镃曾孙。幼承家学。宋亡,潜迹不仕,纵游浙东西及江南,曾至元大都,旋返,落拓以终。与周密交厚。工词,多写亡国之痛。研究声律,尤得神解。以春水词得名,人因号曰张春水。有《山中白云词》、《词源》、《乐府指迷》。►302篇诗文
古诗韵典网提供《木兰花慢 为静春赋》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《木兰花慢 为静春赋》出自张炎的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/267795.html
故园空杳。
霜风劲、南塘吹断瑶草。
已无清气碍云山,奈此时怀抱。
尚记得、修门赋晓。
杜陵花竹归来早。
傍雅亭幽榭,惯款语英游,好怀无限欢笑。
不见换羽移商,杏梁尘远,可怜都付残照。
坐中泣下最谁多,叹赏音人少。
怅一夜、梅花顿老。
今年因甚无诗到。
待唤起清魂□,说与凄凉,定应愁了。
占宽闲,锄浩渺。
船舣水村悄。
非雾非烟,生气覆瑶草。
蒙茸数亩春阴,梦魂落寞,知踏碎、梨花多少。
听孤啸。
山浅种玉人归,缥缈度晴峭。
鹤下芝田,五色散微照。
笑他隔浦谁家,半江疏雨,空吟断、一犁清晓。
红情/暗香 疏影、暗香,姜白石为梅著语,因易之曰红情、绿意以荷花荷叶咏之
无边香色。
记涉江自采,锦机云密。
剪剪红衣,学舞波心旧曾识。
一见依然似语,流水远、几回空忆。
看亭亭、倒影窥妆,玉润露痕湿。
闲立。
翠屏侧。
爱向人弄芳,背酣斜日。
料应太液。
三十六宫土花碧。
清兴凌风更爽,无数满汀洲如昔。
泛片叶、烟浪里,卧横紫笛。
闲苑深迷,趁香随粉都行遍。
隔窗花气暖扶春,只许莺莺占。
烛焰晴烘醉脸。
想东邻、偷窥笑眼。
欲寻无处,暗掐新声,银屏斜掩。
一片云闲,那知顾曲周郎怨。
看花犹自未分明,毕竟何时见。
已信仙缘较浅。
谩凝思、风帘倒卷。
出门一笑,月落江横,数峰天远。
当年不信江湖老,如今岁华惊晚。
路改家迷,花空荫落,谁识重来刘阮。
殊乡顿远。
甚犹带羁怀,雁凄蛩怨。
梦里忘归,乱浦烟浪片帆转。
闭门休叹故苑。
杖藜游冶处,萧艾都遍。
雨色云西,晴光水北,一洗悠然心眼。
行行渐懒。
快料理幽寻,酒瓢诗卷。
赖有湖边,旧时鸥数点。