甚不隐山林,不喧车马,不断生香。
澄心淡然止水,笑东风、引得落花忙。
慵对鱼翻暗藻,闲留莺管垂杨。
徜徉。
净几明窗。
穿窈窕、染芬芳。
看白鹤无声,苍云息影,物外行藏。
桃源去尘更远,问当年、何事识渔郎。
争似重门昼掩,自看生意池塘。
“慵对鱼翻暗藻,闲留莺管垂杨”的上一句是澄心淡然止水,笑东风、引得落花忙;“慵对鱼翻暗藻,闲留莺管垂杨”的下一句是徜徉。该诗句出自张炎的作品《木兰花慢 为静春赋》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/267795_4.html
曾记宴蓬壶。
寻思认得无。
醉归来、事已模糊。
忽对画图如梦寐,又因甚、下清都。
拍手笑相呼。
应书缩地符。
恐人间、天上同途。
隔水一声何处笛,正月满、洞庭湖。
山人去后知何处,风月清虚。
来往无拘。
戏引儿孙乐有馀。
悬崖挂树如相语,常守枯株。
久与人疏。
闲了当年一卷书。
瑶台聚八仙/新雁过妆楼 千岩竞秀澄江之山,崒嵂清丽,奔驶 相触,自北而东,由东而南,笑人应接不暇,其秀气之所钟欤
屋上青山。
青未了、凌虚试一凭栏。
乱峰叠嶂,无限古色苍寒。
正喜云闲云又去,片云未识我心闲。
对林峦。
底须谢屐,何用跻攀。
三十六梯眺远,任半空笑语,飞落人间。
赋笔吟笺,尘事竟不相关。
朝来自然气爽,更好是秋屏宜晚看。
蓬壶里,有天开图画,休唤边鸾。
水西船,山北酒,多为买春去。
事与云消,飞过旧时雨。
漫留一掬相思,待题红叶,奈红叶、更无题处。
正延伫。
乱花浑不知名,娇小未成语。
短棹轻装,逢迎断桥路。
那知杨柳风流,树犹如此,更休道、少年张绪。
俯长空、不占洞庭波,山拔地形高。
对扶疏古木,浮图倒影,势压雄涛。
门掩翠微僧院,应有月明敲。
物换堂安在,断碣闲抛。
不识庐山真面,是谁将此屋,突兀林坳。
上层台回首,万境入诗豪。
响天心、数声长啸,任清风、吹顶发萧骚。
凭阑久,青琴何处,独立琼瑶。