朱雍〔宋朝〕
睹靓芳、尘冥春浦,水曲漪生遥岸。
麝气柔、云容影淡,正日边寒浅。
闲院寂,幽管声中,万感并生,心事曾陪琼宴。
春暗南枝依旧,但得当初缱绻。
昼永乱英,缤纷解佩,映人轻盈面。
香暗酒醒处,年年共副良愿。
朱雍〔宋朝〕
古诗韵典网提供《十二时慢》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《十二时慢》出自朱雍的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/280864.html
帘栊月上时,寂寞东风里。
又是立黄昏,梅影临窗绮。
玉梅清夜寒,梦断还无寐。
晓角一声残,吹彻人千里。
雪江明,练静波声歇。
玉浦梅英初发。
隐隐瑶林堪乍别。
琼路冷,云阶滑。
寒枝晚、已黄昏,铺碎影、留新月。
向亭皋、一任风冽。
歌起郢曲时,目断秦城阙。
远道冰车清彻。
追念酥妆凝望切。
淡伫迎佳节。
应暗想、日边人,聊寄与、同欢悦。
劝清尊、忍负盟设。
残日凭阑目断霞。
寒林人静每归鸦。
小梅春早压群花。
一槛风声清玉管,数枝月影到窗纱。
隔帘时度暗香些。
瑰质仙姿,缟袂清格,天然疏秀。
静轩烟锁黄昏后。
影瘦零乱,艳冷珑璁,雪肌莹暖,冰枝萦绣。
更赋风流,几番攀赠,细撚香盈手。
与东君、叙暌远,脉脉两情有旧。
立久。
阆苑凝夕,瑶窗淡月,百琲寻芳,醉玉谈群,千钟酹酒。
向此,是处难忘瘦花,送远何劳垂柳。
忍听高楼,笛声凄断,乐事人非偶。
空馀恨,惹幽香不灭,尚沾春袖。
听琤琤漏永,洗银林、梅英半寒收。
正蟾辉舒粉,云容缕色,切近妆楼。
人在东风伫立,悄悄独凝眸。
多少横斜影,萦绕江流。
只有清香暗度,堕髻簪珥玉,曾赋清游。
认瑶车冰辙,佳致肯延留。
指蓬山、丹砂初转,望沧溟、羽佩一同舟。
仙娥许,酒渑与我,消尽春愁。