出自宋朝吴文英的《扫花游/扫地游 其一 夹钟商西湖寒食》
艳晨易午。
正笙箫竞渡,绮罗争路。
骤捲风埃,半掩长蛾翠妩。
散红缕。
渐红湿杏泥,愁燕无语。
乘盖争避处。
就解佩旗亭,故人相遇。
恨春太妒。
溅行裙更惜,凤钩尘污。
酹入梅根,万点啼痕暗树。
峭寒暮。
更萧萧、陇头人去。
出自宋朝吴文英的《扫花游/扫地游 其一 夹钟商西湖寒食》
“艳晨易午”的上一句是冷空澹碧,带翳柳轻云,护花深雾;“艳晨易午”的下一句是正笙箫竞渡,绮罗争路。该诗句出自吴文英的作品《扫花游/扫地游 其一 夹钟商西湖寒食》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/110838_2.html
江南好/忆江南 友人还中吴,密围坐客,杯深清浃,不觉沾醉。越翼日,吾侪载酒问奇字,时斋示江南好词,纪前夕之事,辄次韵
行锦归来,画眉添妩,暗尘重拂雕栊。
稳瓶泉暖,花隘斗春容。
围密笼香晻霭,烦纤手、亲点团龙。
温柔处,垂杨亸髻,□暗豆花红。
行藏,多是客,莺边话别,橘下相逢。
算江湖幽梦,频绕残钟。
好结梅兄矾弟,莫轻侣、西燕南鸿。
偏宜醉,寒欺酒力,帘外冻云重。
东风未起,花上纤尘无影。
峭云湿,凝酥深坞,乍洗梅清。
钓卷愁丝,冷浮虹气海空明。
若耶门闭,扁舟去懒,客思鸥轻。
几度问春,倡红冶翠,空媚阴晴。
看真色、千岩一素,天澹无情。
醒眼重开,玉钩帘外晓峰青。
相扶轻醉,越王台上,更最高层。
乔木生云气。
访中兴、英雄陈迹,暗追前事。
战舰东风悭借便,梦断神州故里。
旋小筑、吴宫闲地。
华表月明归夜鹤,叹当时、花竹今如此。
枝上露,溅清泪。
遨头小簇行春队。
步苍苔、寻幽别坞,看梅开未。
重唱梅边新度曲,催发寒梢冻蕊。
此心与、东君同意。
后不如今今非昔,两无言、相对沧浪水。
怀此恨,寄残醉。
大溪面。
遥望绣羽冲烟,锦梭飞练。
桃花三十六陂,鲛宫睡起,娇雷乍转。
去如箭。
催趁戏旗游鼓,素澜雪溅。
东风冷湿蛟腥,澹阴送昼,轻霏弄晚。
洲上青蘋生处,斗春不管,怀沙人远。
残日半开一川,花影零乱。
山屏醉缬,连棹东西岸。
阑干倒、千红妆靥,铅香不断。
傍暝疏帘卷。
翠涟皱净,笙歌未散。
簪柳娇桃懒。
犹自有、玉龙黄昏吹怨。
重云暗阁,春霖一片。
情如之何,暮途为客,忍堪送君。
便江湖天远,中宵同舟,关河秋近,何日清尘。
玉麈生风,貂裘明雪,幕府英雄今几人。
行清早,料刚肠肯殢,泪眼难颦。
平生秀句清尊。
到帐动风开自有神。
听夜鸣黄鹤,楼高百尺,朝驰白马,笔扫千军。
贾傅才高,岳家军壮,好勒燕然石上文。
到今日,念故人老矣,甘卧闲云。