几番疏雨,东风回暖。
甚今年、立得春来晚。
过人日、方相见。
缕金幡胜教先办。
著工夫裁剪。
到那时睹当,须教滴惜,称得梅妆面。
“著工夫裁剪”的上一句是缕金幡胜教先办;“著工夫裁剪”的下一句是到那时睹当,须教滴惜,称得梅妆面。该诗句出自赵长卿的作品《探春令 其二 立春》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116267_6.html
夜久笙箫吹彻,更深星斗还稀。
醉拈裙带写新诗。
锁窗风露,烛灺月明时。
水调悠扬声美,幽情彼此心知。
古香烟断彩云归。
满倾蕉叶,齐唱传花枝。
天外浓云云外雨,雨声初上檐牙。
红蕖应褪洗妆花。
晚凉如有意,霫霫到山家。
为唤山童多索酒,金钟细酌流霞。
晕生玉颊酒潮斜。
闲中无宠辱,醉里是生涯。
小春时候,见早梅吐玉,裁琼妆白。
点点枝头光照眼,恼损柔肠情客。
暗里芳心,出群标致,经岁成疏隔。
如今风韵,何人依旧冰雪。
冷艳潇洒天然,香姿肯易许,游蜂狂蝶。
夜半黄昏担带了,多少清风明月。
宋玉虽悲,元超虽恨,见了千愁歇。
东君还许,有情取次攀折。
龟甲炉烟轻袅。
帘栊静、乳莺啼晓。
拂掠新妆,时宜头面,绣草冠儿小。
衫子揉蓝初著了。
身材称、就中恰好。
手撚双纨,菱花重照,带朵宜男草。
天净姮娥初整驾。
桂魄蟾辉,来趁清和夜。
费尽丹青无计画。
纤纤侧向疏桐挂。
人在扶疏桐影下。
耳畔轻轻,细说家常话。
年少难留应不借。
未歌先咽歌还罢。