睹物洛阳陌,怀人吴御亭

出自唐朝刘禹锡的《和牛相公题姑苏所寄太湖石兼寄李苏州

震泽生奇石,沈潜得地灵。
初辞水府出,犹带龙宫腥。
发自江湖国,来荣卿相庭。
从风夏云势,上汉古查形。
拂拭鱼鳞见,铿锵玉韵聆。
烟波含宿润,苔藓助新青。
嵌穴胡雏貌,纤铓虫篆铭。
孱颜傲林薄,飞动向雷霆。
烦热近还散,馀酲见便醒。
凡禽不敢息,浮壒莫能停。
静称垂松盖,鲜宜映鹤翎。
忘忧常目击,素尚与心冥。
眇小欺湘燕,团圆笑落星。
徒然想融结,安可测年龄。
采取询乡耋,搜求按旧经。
垂钩入空隙,隔浪动晶荧。
有获人争贺,欢谣众共听。
一州惊阅宝,千里远扬舲。
睹物洛阳陌,怀人吴御亭
寄言垂天翼,早晚起沧溟。

拼音解读

zhèn zé shēng qí shí ,shěn qián dé dì líng 。
chū cí shuǐ fǔ chū ,yóu dài lóng gōng xīng 。
fā zì jiāng hú guó ,lái róng qīng xiàng tíng 。
cóng fēng xià yún shì ,shàng hàn gǔ chá xíng 。
fú shì yú lín jiàn ,kēng qiāng yù yùn líng 。
yān bō hán xiǔ rùn ,tái xiǎn zhù xīn qīng 。
qiàn xué hú chú mào ,xiān máng chóng zhuàn míng 。
chán yán ào lín báo ,fēi dòng xiàng léi tíng 。
fán rè jìn hái sàn ,yú chéng jiàn biàn xǐng 。
fán qín bú gǎn xī ,fú ài mò néng tíng 。
jìng chēng chuí sōng gài ,xiān yí yìng hè líng 。
wàng yōu cháng mù jī ,sù shàng yǔ xīn míng 。
miǎo xiǎo qī xiāng yàn ,tuán yuán xiào luò xīng 。
tú rán xiǎng róng jié ,ān kě cè nián líng 。
cǎi qǔ xún xiāng dié ,sōu qiú àn jiù jīng 。
chuí gōu rù kōng xì ,gé làng dòng jīng yíng 。
yǒu huò rén zhēng hè ,huān yáo zhòng gòng tīng 。
yī zhōu jīng yuè bǎo ,qiān lǐ yuǎn yáng líng 。
dǔ wù luò yáng mò ,huái rén wú yù tíng
jì yán chuí tiān yì ,zǎo wǎn qǐ cāng míng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842)唐代文学家、哲学家。字梦得。洛阳(今河南洛阳)人,自称汉中山靖王刘胜之后,故又称中山人。德宗贞元九年(793)登进士、博学宏词二科,历官监察御史、郎州司马、连州刺史、太子宾客加检校礼部尚书,世称“刘宾客”。为唐代古文运动的积极参加者,与柳宗元并称“刘柳”,又与白居易并称“刘白”。有《刘宾客集》。游览黄鹤楼时曾写下《武昌老人说笛歌》《出鄂州界怀表臣》及《梦黄鹤楼》等诗。►806篇诗文

“睹物洛阳陌,怀人吴御亭”的上一句是一州惊阅宝,千里远扬舲;“睹物洛阳陌,怀人吴御亭”的下一句是寄言垂天翼,早晚起沧溟。该诗句出自刘禹锡的作品《和牛相公题姑苏所寄太湖石兼寄李苏州》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/12304_19.html